✔ Cuộc Sống

Hiển thị các bài đăng có nhãn Cuộc Sống. Hiển thị tất cả bài đăng

He he. Nhà mẹ nào cũng có 2 cô công chúa giống em thì vào ăn mừng đi ạ. Em vừa đọc báo thấy có nghiên cứu nói rằng: Gia đình có 2 con gái, bố mẹ thành công trong sự nghiệp và hạnh phúc hơn.

Trước giờ vợ chồng em tuyệt đối không có quan điểm “trọng nam, khinh nữ”, cứ có con là có lộc rồi. Thậm chí chồng em còn bảo thích có con gái vì chúng dễ thương và biết nghe lời hơn. Hôm nay đọc được nghiên cứu này còn thấy vui hơn nữa.

Cụ thể như thế này đây ạ:

1. Có con gái giúp bố mẹ thành công hơn

Một nghiên cứu mới đây của các nhà khoa học Anh đã chỉ ra rằng, con gái chính là chìa khóa cho sự thành công của bố mẹ. Bên cạnh đó, gia đình có 2 cô con gái cũng sẽ hạnh phúc hơn.

Để chứng minh cho điều này, các nhà nghiên cứu đã chỉ ra rằng, nguyên nhân khiến đàn ông trên thế giới thành công là nhờ có hậu phương vững chắc. Hậu phương ở đây cũng không chỉ đơn thuần là người vợ mà còn có cả những cô con gái đáng yêu của họ.

Dẫn chứng được đưa ra chính là người đàn ông quyền lực nhất hành tinh – Tổng thống Nga Vladimir Putin, hay người đàn ông lãnh đạo cường quốc số 1 thế giới – Tổng thống Mỹ Barack Obama. Điểm chung của 2 vị lãnh đạo đáng kính này chính là may mắn có 2 cô con gái.

Thay vì buồn chán, hành hạ vợ, họ đối xử công bằng với các con. Và đáp lại, cuộc sống dành cho họ cũng chính là điều mà bất kỳ người đàn ông nào cũng mong ước.

Nhà diễn giả nổi tiếng về nuôi dạy con cái Doyin Richards cũng từng lên tiếng về việc sinh con một bề là gái. Ông từng chia sẻ rằng: “Tất cả đàn ông đều muốn sinh con trai nhưng họ đều sai lầm hết cả”.

Không lấy đâu xa, ông vận ngay vào cuộc sống của mình. Trong cả 2 lần vợ mang thai, ông chỉ mong ngóng con trai. Thế nên cả thế giới như đổ sụp khi vợ liên tiếp sinh con gái. Nhưng kể từ sau khi có hai cô con gái, ông đã biết đến một thế giới yêu thương rất khác lạ mà trước đó chưa từng biết đến. Từ đó mọi thứ trong ông đã thay đổi.

Ông thấy mình trở nên tốt hơn, thông minh hơn và mạnh mẽ hơn… những điều mà có lẽ nếu không có 2 cô con gái ông sẽ chẳng bao giờ có được. Chính vì những thay đổi tích cực đem lại thành công cho Doyin đã giúp ông nhận ra rằng có 2 cô con gái là điều hạnh phúc nhất trong đời mình.

Dưới đây là những điều tuyệt vời mà mỗi gia đình có được khi sinh con gái:

– Thứ nhất: Con gái có thể làm được mọi điều như con trai vẫn làm miễn là bố dạy cho chúng.

– Thứ hai: Các cụ có câu “con gái là tình nhân kiếp trước của bố” nên thường có xu hướng gần gũi với bố hơn. Cũng bởi vậy, bố chính là hình tượng mẫu về cách cư xử chuẩn mực với vợ con, sự nghiệp và với những người khác… Khi nhận ra được điều này, các bố sẽ cố gắng để thay đổi bản thân, phấn đấu không ngừng để luôn là người bố tốt, là hình mẫu vĩ đại trong mắt con gái.

– Thứ ba: Không giống như suy nghĩ con gái yếu đuối vô dụng, các bé gái vẫn có một cái đầu thông minh như con trai và thậm chí còn có thêm đôi tay khéo léo. Do đó, các bé có thể theo bố học hỏi tất cả mọi thứ và hoàn thiện chúng tốt nhất có thể.

– Thứ tư: Trong xã hội với nhiều cạnh tranh, con gái có thể dùng tiếng nói của mình để đấu tranh, nói ra suy nghĩ của mình và có tiếng nói của riêng mình trong tất cả mọi bổn phận.

– Thứ năm: Con gái ngày càng có giá, càng có vị trí trong xã hội hiện đại, thậm chí cơ hội rộng mở rất công bằng.
Cuối cùng, khi có con gái, các ông bố sẽ cảm nhận được một thứ tình cảm thiêng liêng rất đặc biệt mà chỉ có các bố mới hiểu không gì có thể đánh đổi được.

2. Có con gái giúp bố mẹ hạnh phúc, gắn bó hơn

Để khẳng định cho điều này, các nhà khoa học Anh đã tiến hành nghiên cứu với 2.116 gia đình. Trong đó có người có 2 con nhưng cũng có người nhiều con hơn. Những bà mẹ có con từ 2 đến 4 con và trong độ tuổi từ 1 tháng đến 16 tuổi. Nghiên cứu có tính đến giới tính khác nhau của các bé.

Trong đó những bố mẹ có 2 cô gái thì gia đình sống hài hòa nhất. Lý do vì 2 lý do:

– Con gái ít trêu chọc nhau, các bé chơi chung và đối xử với nhau một cách hiền lành, luôn vui vẻ.

– Hai con gái cũng hiếm khi khiến bố mẹ phiền lòng vì ít gây ầm ĩ, các bé lại dễ dàng bộc bạch và tâm sư với cha mẹ.
Như vậy có thể thấy, nhà có 2 con gái là chìa khóa của sự thành công và hạnh phúc. Chúc mừng những gia đình có 2 cô con gái nha!

Xưng hô với nhau một tiếng vợ tiếng chồng rồi thì hãy nhớ đừng làm tổn thương nhau để trọn nghĩa, trọn đạo vợ chồng.

Chàng trai tên là Đậu không may mắn sinh ra ngờ nghệch và bị gọi là ngốc nhưng Đậu được tính lương thiện và hay giúp đỡ mọi người nên được mọi người yêu mến. Gia đình nhà Đậu giàu có nên đã bỏ một số tiền lớn để mua về cho Đậu một cô gái làm vợ.

Đám cưới nhanh chóng diễn ra và đêm tân hôn cũng đến. Đậu chị lén đến cạnh cô dâu. Vừa nhìn thấy Đậu cô gái đã òa khóc xót xa cho thân phận mình vớ phải gã khờ khạo ngốc nghếch. Đậu nhìn thấy vợ khóc thì khẽ lại gần thỏ thẻ:

Vợ ơi, vợ à, sao vợ lại khóc. Tại Đậu phải không?
Cô gái chỉ lặng lẽ nằm xuống giường, nước mắt lã chã rơi. Đậu chẳng biết làm gì cứ ngồi không vậy bên cạnh cô gái và một lúc sau thì Đậu ngủ gật.

Cô gái nói với Đậu: Hãy tránh xa tôi ra đừng nằm cùng giường với tôi…

Nghe vậy Đậu buồn lắm nhưng không giám cãi lời vợ vì sợ vợ bỏ đi mất. Đậu lủi thủi tìm một góc tường để ngủ. Thế là mấy ngày cũng trôi qua kể từ ngày cưới. Trong nhà thiếu một số vật dụng cần thiết Đậu cùng vợ ra chợ mua. Hai người đã mua rất nhiều đồ. Bỗng dừng lại ở một sạp bán đồ trang sức. Đậu nhìn thấy cái cặp cài tóc rất đẹp thì hỏi bao nhiêu tiền?

Người bán hàng trả lời 200 ngàn. Cô gái vốn xuất thân từ nghèo khó vợ Đậu chỉ nói mình có cặp rồi không phải lãng phí tiền làm gì và cũng không muốn gia đình nhà chồng hiểu lầm mình là chuột sa chĩnh gạo.

Thấy vợ nhất khoát không mua nhưng Đậu quyết định mua nó rồi nói: Em là vợ của Đậu rồi, em cần phải ăn mặc đẹp và sành điệu chứ.

Đậu rút tiền ra thanh toán cho bác bán hàng rồi đưa tặng vợ cái cặp tóc. Cô gái đã rất ngạc nhiên và cảm thấy có một chút gì đó động lòng trước tấm chân thành của Đậu. Trong lòng cô gái trẻ bắt đầu tập quen dần và tiếp nhận người chồng như Đậu.
Thời gian vun đắp cho tình yêu nảy nở, cô càng ngày càng thương Đậu. Chồng Đậu của cô dễ thương và nhiều chuyện thú vị lắm.

Rồi một ngày hai vợ chồng đi ra ngoài. Trên đường về Đậu bị nhóm lưu manh trêu chọc và trêu luôn cả vợ Đậu. Muốn bảo vệ cho vợ mình Đậu xông vào ẩu đả. Bất ngờ một tên rút dao chém Đậu hai nhát rồi bỏ chạy thục mạng.

Vợ Đậu lao tới ôm Đậu và khóc nhưng Đậu chỉ thều thào khuyên:

Đừng khóc vợ ạ. Đậu sẽ bảo vệ vợ nhưng Đậu thấy chóng mặt và khó thở quá. Vợ hãy gọi Đậu một tiếng chồng có được không?

Vợ Đậu không thể ngờ được rằng khi cái chết đã cận kề Đậu vẫn không ngừng quan tâm, không ngừng nghĩ đến mình. Thực ra vợ đã coi Đậu là chồng từ lâu lắm rồi từ ngày Đậu mua cặp tóc bằng sự chân thành của mình cho vợ kia mà.

Vợ Đậu nước mắt lưng tròng khẽ gọi: Chồng à, Chồng có sao không vậy?

Đậu nhìn vợ với ánh mắt chân thành và chịu mến rồi từ từ ngưng thở…

Cậu chuyện đơn giản là vậy nhưng đọng lại điều đáng phải suy ngẫm.

Chàng trai ngốc ngếch chỉ vì muốn bảo vệ người khác mà lại hi sinh chính bản thân mình. Đậu thực sự là người yêu thương vợ, sẵn sàng bảo vệ vợ với một tâm hồn lớn và cao thượng.

Giới trẻ ngày nay chỉ mới yêu nhau đã xưng hô với nhau mật ngọt nào là chồng chồng vợ vợ nhưng đã thực sự hiểu chưa đạo vợ, đạo chồng. Hãy nhớ một điều rằng khi đã gọi nhau một tiếng vợ rồi đừng làm vợ tổn thương.
Vợ chồng ăn đời ở kiếp với nhau dựa vào nhau lúc ốm đau bệnh tật. Những lúc khỏe mạnh, thành thơi dễ gì cần tới nhau. Vì vậy, dù vui hay buồn, sướng hay khổ, lúc có ăn hay lúc nguy nan phải yêu thương đùm bọc nhau đó mới là đạo nghĩa vợ chồng. Có đạo nào sâu thẳm bằng đạo vợ chồng không?

Người chồng là tay trái còn người vợ chính là tay phải. Khi tay trái sờ vào tay phải không có cảm giác gì nhưng một khi một trong hai tay chảy máu thì nhất định phải cầm máu giúp nhau. Khi tay trái mệt mỏi rồi thì tay phải hãy nâng đồ giúp với tay trái.

Vậy nên đừng ghét bỏ tay phải hay tay trái. Bởi vì phải có hai tay mới tạo nên cuộc đời trọn nghĩa vẹn tình, bàn tay nắm lấy bàn tay đi đến cuối con đường hạnh phúc. Cùng giúp đỡ nhau sống vui vẻ bình yên.

Dẫu biết rằng một người hạnh phúc chỉ đơn giản rằng một người cả đời thương bạn, yêu bạn và lo lắng cho bạn. Cùng bạn đi tận cuối chân trời.

Theo các mẹ thì chồng nào gọi là chồng thương vợ còn chồng nào là chồng không thương vợ. Sau một hồi tham khảo ý kiến của nhiều mẹ khác thì hội phụ nữ chúng em đúc kết ra được những sự thật chân lý về chồng thương hay không thương như sau đây. Các mẹ xem thử có đúng không nhé.

1. Đàn ông thương vợ: lời vợ nói luôn là những điều đáng lắng nghe, cho dù vợ nói có hơi nhiều đi chăng nữa, bởi vì đơn giản các ông luôn muốn hiểu vợ mình hơn.

Đàn ông không thương vợ: “ui xời bà ấy nói nhiều quá, hơi đâu nghe cho hết”, thế là lăn đùng ra ngủ và đôi khi còn cho rằng vợ càm ràm chả hiểu chuyện.

2. Đàn ông thương vợ: đi đâu làm gì cũng hỏi ý vợ 1 tiếng. Vợ vui thì đi, không thì ở nhà với vợ. Tất nhiên lý do là vì chồng không muốn vợ buồn rồi.

Đàn ông không thương vợ: “đi đâu là quyền của tôi, liên quan gì mà phải nói với vợ. Vợ chứ có phải mẹ hay bà nội đâu mà xin với chả phép”

3. Đàn ông thương vợ: không bao giờ bỏ qua mấy ngày ý nghĩa quan trọng cả, bận cỡ nào thì hôm ấy cũng dành hết cho vợ yêu nhé. Vì đó không chỉ là hạnh phúc chung mà còn là niềm vui to lớn riêng của chồng nữa.

Đàn ông không thương vợ: Ui trời ngày nào chả là ngày, cưới rồi còn màu mè làm gì. “Vợ là phù du chiến hữu là vĩnh cữu”, đi chơi với bạn bè, ăn nhậu là niềm vui bất tận nên có bận cách mấy cũng không thể bỏ qua.

4. Đàn ông thương vợ: không bao giờ muốn làm vợ khóc, nhìn vợ khóc là đau lòng và không muốn vợ phải rơi thêm giọt nào vì họ.

Đàn ông không thương vợ: chuyện vợ khóc cứ như chuyện cơm 1 ngày phải ăn 3 bữa. Đã thế còn bảo “Mụ này khóc mãi không biết mệt”, hay câu “Chả có việc gì mà suốt ngày khóc”. Nói chung là khóc hay không thì cũng mặc kệ vợ.

5. Đàn ông thương vợ: không bao giờ bỏ vợ ngủ bơ vơ 1 mình để đi qua đêm mà không phải mục đích công tác, công việc

Đàn ông không thương vợ: qua đêm là chuyện bình thường mà, miễn không làm gì sai là được chứ gì.

6. Đàn ông thương vợ: luôn hiểu rằng lắng nghe vợ là tôn trọng vợ.

Đàn ông không thương vợ: luôn nghĩ rằng chỉ có mấy tên sợ vợ mới nghe lời vợ tăm tắp như thế

7. Đàn ông thương vợ: chỉ muốn dành hết thời gian cho vợ.

Đàn ông không thương vợ: không bao giờ từ chối được cuộc vui nào từ bạn bè. Thời gian họ dành cho bạn bè còn nhiều hơn cho vợ.

8. Đàn ông thương vợ: muốn cả thế giới biết rằng họ yêu vợ họ nhất.

Đàn ông không thương vợ: sợ người ta biết mình yêu vợ.

Theo WTT

Người ta nói bạc nhất là khi đàn ông không còn yêu thương nữa. Dấu hiệu đàn ông cạn tình rất rõ ràng, nhưng chị em lại thường tự “ru ngủ” mình bởi những lí lẽ không có thực để mà nấn ná mãi không buông.

Nhưng đàn bà khôn đừng bao giờ làm thế, bởi níu kéo thứ gì chứ tuyệt đối đừng níu kéo người đàn ông đã không còn thương mình. Hãy can đảm đối diện, nhìn thẳng vào sự thật rằng anh ta đã không còn tình nghĩa với mình, dù đó là hiện thực cay đắng mà ai cũng muốn giấu kín…

Hết yêu có nghĩa là cảm xúc đã cạn hoặc mâu thuẫn đã lên tới đỉnh điểm, hoặc họ đã yêu người khác hay chỉ đơn giản là họ không muốn bước tiếp cùng bạn nữa.

Tuy nhiên, dù chẳng còn tình cảm, nhưng đa số đàn ông lại không muốn trở thành người nói lời chấm dứt, họ chỉ hành động với hi vọng vợ tự hiểu và chủ động kết thúc một cách êm đẹp. Vì vậy, nếu chồng có những dấu hiệu này, đừng chần chừ nữa vì đã đến lúc người yêu/vợ cần suy nghĩ nghiêm túc về mối quan hệ này, ra đi hay ở lại là quyết định của bạn!

1. Không còn bàn về chuyện tương lai

Không chỉ hoàn toàn lờ đi những dự định hệ trọng cùng nhau như: mua nhà, sinh con, nuôi dạy con cái, kể cả những kế hoạch trong tương lai gần như đi du lịch cùng nhau cũng bị hoãn lại vô thời hạn. Nếu bắt gặp những dấu hiệu trên, vợ đừng lờ đi, hãy tin vào linh cảm thiên bẩm của phụ nữ và sự mách bảo của con tim. Các chị nên ngừng ngây thơ và đối diện với một thực tế chua chát: anh ấy đã cạn tình và không còn muốn tiếp tục tương lai cùng với chúng ta nữa.

2. Anh ấy không quan tâm vợ nghĩ gì, cũng không thèm tranh cãi

Nếu đến một lúc anh ấy không còn gì để nói với vợ, không để tâm bạn nghĩ gì, càng không thèm tranh cãi hay giải thích điều gì thì hãy hiểu rằng tình nghĩa đã cạn khô thật rồi! Đây là dấu hiệu đàn ông không còn tình cảm, thế nào cũng được, anh ấy không quan tâm.

Đàn ông còn yêu thì còn muốn biết vợ đang nghĩ gì, còn muốn nói để bạn hiểu dù có phải cãi nhau. Nhưng một khi đã hết tình nghĩa, đàn ông thường mặc kệ, im lặng luôn là cách họ chọn.

3. Hành động thân mật gần như biến mất

Những hành động thân mật như sự âu yếm, vuốt ve, những lời ngọt ngào, yêu thương, cái hôn môi, nắm tay, dựa vai, vuốt tóc, chạm má,…thậm chí là chuyện “yêu”… cứ thưa dần, hiếm dần.

Nếu cảm thấy anh ấy không còn chủ động trong việc tiếp xúc thân mật giữa hai người, hai cơ thể cảm giác xa cách, lạnh nhạt và anh không còn nói “anh yêu em”, “anh nhớ em” nữa thì bạn nên nhận ra đã có vấn đề trong cảm xúc của anh ấy dành cho bạn.

4. Anh ấy không có bất kì thời gian nào cho vợ

Đàn ông khi yêu luôn muốn dành hết thời gian rảnh rỗi cho người phụ nữ của mình. Dù có bận rộn thế nào, chỉ cần có thời gian, anh ấy sẽ luôn muốn ở cùng vợ, dành cho đối phương sự quan tâm nhiều nhất. Nhưng nếu đến một lúc, thời gian anh ấy dành cho bạn hầu như đều không còn, hết thảy đều là lý do bận rộn, công việc, đối tác…thì người phụ nữ nên hiểu tình cảm của chàng đã không còn.

Với đàn ông, bận rộn không bao giờ là lý do để họ không đủ thời gian yêu đương bởi không có người đàn ông nào bận tới mức không có thời gian, chỉ có người đàn ông viện lý do bận rộn để trốn tránh.

5. Trả lời tin nhắn/ nói chuyện miễn cưỡng

Hãy tinh ý nhận ra các dấu hiệu sau: bạn gửi tin nhắn đến, anh ấy “đã xem” nhưng rất lâu mới trả lời, thấy cuộc gọi nhỡ của vợ nhưng chồng chẳng buồn gọi lại, những cuộc trò chuyện của hai người trở nên nhạt nhẽo, nhàm chán và có những khoảng lặng buồn tẻ, khó chịu mà không ai muốn mở lời.

Tất cả những dấu hiệu ấy nói lên rằng, đàn ông thà đối diện với những khoảng lặng còn hơn là đối diện với người phụ nữ mà họ không yêu…

6. Anh ấy chướng mắt với tất cả mọi thứ của vợ

Đàn ông khi hết yêu rồi thì vợ chính là cái gai trong mắt . Bạn làm gì anh ấy cũng thấy không hài lòng. Ngày trước bạn nũng nịu anh ấy sẽ bảo là dễ thương, còn giờ anh ấy sẽ than phiền bạn phiền phức. Ngày trước bạn nấu ăn không ngon, anh ấy vẫn vui vẻ ăn, bây giờ một chút vị mặn cũng khiến anh ấy buông đũa.

Không phải vì bạn không tốt, mà là người trước mặt đã không còn yêu bạn nữa. Đến lúc này, đừng níu kéo, bạn không thể khiến một người không còn yêu thương bạn đối xử tốt với bạn đâu.

7. Coi trọng bạn bè hơn

Thời gian anh ấy dành cho bạn bè tự nhiên tăng nhiều đột biến mà không có lý do cụ thể. Từ trước đến nay anh ấy luôn ưu tiên bạn thay vì đám bạn hữu, thì nay bỗng nhiên anh ấy liên tục tụ họp cùng bạn bè. Tần suất hẹn hò của hai bạn giảm dần cho đến lúc bạn muốn gặp anh ấy một chút cũng cực kỳ khó khăn.

Vậy thì chẳng còn nghi ngờ gì nữa, đây là dấu hiệu rất rõ ràng của việc đàn ông đã cạn tình, bạn cần có một cuộc nói chuyện rõ ràng và khi đến một giới hạn nào đó, hãy chủ động kết thúc mọi chuyện đúng lúc nhé!

Phụ nữ nên hiểu, tình cảm là chuyện tự nhiên ở đời, hết tình hết nghĩa chính là không thể cưỡng cầu. Và níu giữ một người đàn ông không còn yêu chính là điều vô phương nhất với đàn bà!

Bố và mẹ cùng dựng xe, bước nhanh đến chỗ hai đứa trẻ. Cà Rốt giật giật tay Củ Hành: “Nhìn kìa. Bố nắm tay mẹ”. Củ Hành toét miệng cười: “Em đã bảo mà. Chơi mãi trò ly dị chán lắm”

*******

Cầu thang xoáy ốc nằm bên hông nhà. Nó chỉ mới được làm cách đây sáu tháng, lúc bố và mẹ ly dị nhau. Khi thấy bố đứng chỉ huy các ông thợ xây cầu thang. Cà Rốt và Củ Hành đều thắc mắc:
“Bố xây cầu thang ở ngoài làm gì nhỉ? Đã có một cái trong nhà rồi”.

Mẹ đưa mắt nhìn hai đứa rồi cúi xuống, lặng thinh. Cà Rốt bảo Củ Hành: “Chắc là để phơi quần áo đấy mà”. Củ Hành ngẫm nghĩ một lát rồi bảo: “Ừ, chắc vậy. Bên nhà Mi Mi cũng phơi quần áo ở cầu thang”.

Không thắc mắc nữa, hai đứa ngồi xuống, chơi trò xếp hình, thỉnh thoảng lại cười lên khanh khách. Một tuần sau, khi cầu thang xây xong, đi học về, Cà Rốt và Củ Hành ngạc nhiên thấy trong nhà mọc thêm một cánh cửa. Cánh cửa này bịt kín lối đi lên lầu. Mẹ giải thích với Cà Rốt: “Kể từ hôm nay, con sẽ ở dưới này với mẹ”. Bố cũng giải thích với Củ Hành: “Con lên lầu sống với bố”.

Thế là Cà Rốt và Củ Hành hiểu rằng, ly dị nghĩa là không sống chung một nhà nữa, phải chia ra làm hai nơi. Con cái cũng chia làm đôi, mỗi người một đứa. Cà Rốt giãy lên khóc: “Bố mẹ ly dị thì ly dị. Con với Củ Hành không ly dị đâu”. Củ Hành cũng khóc ti tỉ: “Con muốn ở chung với Cà Rốt. Con không lên lầu”.

Bố, một tay xách va ly, một tay xốc Củ Hành: “Thôi, đừng có rối rít nữa. Lên nhà ngay”. Mẹ, hai mắt ầng ậng nước, đứng sững nhìn Cà Rốt lôi chân bố. Cà Rốt hét: “Để Củ Hành lại. Con ghét bố. Con ghét bố”. Trên tay bố, Củ Hành giãy giụa: “Thả con xuống. Thả con xuống. Con không đi với bố đâu”.

Nhưng bố đã ra đến cửa rồi. Cà Rốt khóc òa. Trong nhà, mẹ ngồi thụp xuống đất, úp mặt vào hai đầu gối. Sao lại bắt trẻ con phải chịu cảnh này, trời ơi!

Buổi sáng, mẹ luôn chở Cà Rốt đến trường sớm. Mãi một lúc sau mới thấy Củ Hành lếch thếch chạy vào. Cà Rốt hỏi: “Hôm nào cũng đi muộn thế?”. Củ Hành chu chu cái miệng, hít mũi đánh sột: “Bố ngủ quên. Em phải đánh thức đấy”. Cà Rốt lại hỏi: “Thế bố có pha sữa cho Củ Hành uống trước khi đi học không?”. Củ Hành lắc đầu: “Em tự pha. Dễ lắm. Đổ sữa vào cốc, thêm nước vào, khuấy lên. Nhưng mà nó nhạt phèo, chả ngọt như mẹ pha lúc trước”.

Cà Rốt xịu mặt: “Chứ bố làm gì mà không pha cho Củ Hành?”. Củ Hành nghiêng nghiêng đầu, ra vẻ suy nghĩ: “À, bố cứ nằm mãi ở giường, gác tay lên trán. Có khi bố bận đánh răng”. Cà Rốt bảo: “Bố thế là hư rồi”.

Hai chị em nắm tay nhau đi vào lớp học. Lớp Chồi của Củ Hành ở ngay cạnh lớp Lá của Cà Rốt. Thỉnh thoảng, hai đứa lại vờ vĩnh chạy ra cửa để ngó nghiêng vào lớp đứa kia. Gặp nhau ở trường sướng thật. Cà Rốt và Củ Hành chán nhất khi phải về nhà. Lúc đó, mỗi đứa lại phải ở một nơi.

Giờ ra chơi, Cà Rốt và Củ Hành không thích nô đùa cùng các bạn. Hai đứa cùng ngồi trên ghế xích đu, vừa ăn bánh sữa, vừa trò chuyện. Củ Hành kể: “Hôm qua bố ngồi vá quần cho em, bị kim chọc vào tay, kêu ui da, buồn cười lắm”.
Cà Rốt cũng khúc khích: “Còn mẹ sửa cái bếp điện mãi mà không xong, hễ cắm dây vào là nổ cầu chì. Sau phải nhờ chú Ngân sửa mới xong đấy”.

Củ Hành xịu mặt: “Sao mẹ không gọi bố mà lại nhờ chú Ngân?”, Cà Rốt dí ngón tay xinh xinh vào trán Củ Hành: “Ngốc thế. Ly dị rồi là không có nhờ vả chuyện gì cả”. Củ Hành hỏi: “Mẹ bảo thế à?”. Cà Rốt gật đầu: “Ừ”. Củ Hành cáu: “Chán mẹ lắm. Tự nhiên lại ly dị”. Cà Rốt gật đầu ra vẻ đồng tình, mặt buồn thiu …

Một hôm … Khi mẹ đến đón Cà Rốt, chiều đã muộn lắm rồi. Thế mà bố vẫn chưa đến đón Củ Hành. Cô giáo đưa mắt nhìn hai đứa trẻ vui vẻ chơi lò cò trên sân rồi băn khoăn nói với mẹ: “Hôm nay ở nhà em có việc. Không biết chừng nào anh mới đến đón cháu?”.

Mẹ bảo: “Thôi, để tôi đưa cháu về luôn”. Củ Hành tròn mắt: “Mẹ cho con về chung với Cà Rốt hả?”. Mẹ gật đầu. Hai đứa nhảy tưng tưng vì mừng. Trên xe, Cà Rốt và Củ Hành nói cười luôn miệng. Vào nhà, Củ Hành lăng xăng chạy tới, chạy lui. Tất cả đều quen thuộc. Thích quá.

Cà Rốt đột nhiên người lớn hẳn. Con bé nhìn em một cách bao dung: “Chạy vừa thôi. Đi tắm rồi còn ăn cơm chứ”.
Củ Hành vẫn chạy lui, chạy tới” “Em thích chạy”. Hai tay cu cậu dang rộng như lái máy bay, quẹt cả vào người Cà Rốt: “Ôi, ôi, thích quá. Xê ra cho máy bay bay nào”.

Khi bố về, trời đã khuya lắm. Bố đứng lựng khựng trước cửa, khẽ hắng giọng rồi lại đứng im. Mẹ đẩy cánh cửa mở hé cho rộng thêm, bảo: “Anh vào đi”. Bố rón rén bước vào. Nhà im phăng phắc. Hai đứa trẻ đang ngủ ngon trong giường. Mẹ bảo: “Anh để Củ Hành ngủ ở đây một đêm cũng được. Đừng đánh thức nó nửa chừng”. Bố nói nhỏ: “Anh xin lỗi. Có việc đột xuất nên không thể đến đón nó đúng giờ”. Mẹ lạnh lùng: “Người anh cần xin lỗi là nó chứ không phải em”.

Bố đứng như chôn chân trước giường ngủ của hai đứa trẻ. Dưới ánh đèn mờ nhạt, hai gương mặt bầu bĩnh kề sát nhau thật ngây thơ, đáng yêu. Củ Hành ngủ say, miệng chóp chép nhai trong giấc mơ, bàn tay vẫn nắm chặt tay Cà Rốt. Con chị nằm gác chân lên người em, hai mắt nhắm tịt, nhưng miệng lại tủm tỉm cười.

Hai vai bố như xệ hẳn xuống. Bố nói mà không nhìn mẹ: “Sao mình lại để mọi sự trở nên tồi tệ thế này hả em?”. Hai người ngồi đối diện trong một quán cà phê. Trước mặt anh, chiếc gạt tàn đã đầy ắp tàn thuốc lá. Ly nước của chị cũng cạn đến đáy rồi. Cuộc trò chuyện lâu hơn họ nghĩ.

Khi anh nói tên quán cà phê, chị đã rùng mình. Đó là nơi hai người từng hẹn hò nhau từ lúc mới yêu. Chiếc bàn trong góc cũng là bàn quen thuộc. Anh muốn nhắc nhở chị điều gì chứ, khi chính anh là kẻ có lỗi trăm bề?

Chị không thể tha thứ, mặc dù anh đã quỳ xuống chân chị xin lỗi rất nhiều lần. Niềm tin và tình yêu chị dành cho anh quá lớn, đến nỗi khi biết sự phản bội của anh, chị bất ngờ đến sửng sốt, tê dại cả người. Quyết định ly hôn của chị làm mọi người ái ngại. Mẹ chị khuyên: “Nó đã biết lỗi thì tha thứ đi con ạ. Như mẹ từng tha thứ bố mày ấy”.

Có lẽ trong tình yêu, khó có lời khuyên nào áp dụng thật chính xác cho từng trường hợp. Chị biết rõ mình không thể lướt quá mọi chuyện được như mẹ, xem như không có gì. Sống tiếp tục với anh, Chị chịu không nổi.

Khi chị nói thẳng điều đó, anh lặng người. Trông chị như một người khác hẳn, quyết liệt và lạnh lùng. Anh cố vớt vát bằng cách đem Cà Rốt và Củ Hành ra thuyết phục: “Em ơi, đừng để các con phải liên lụy. Em muốn trừng phạt anh thế nào cũng được, nhưng đừng ly dị , được không?”. Chị tàn nhẫn nhìn anh: “Không ly dị, để sống giả dối như nhiều người khác sao? Em không muốn vậy. Khi các con lớn, chúng nó sẽ hiểu”.

Nước mắt ứa ra, anh khóc không kiềm chế trước mặt chị, nhưng chị vẫn dửng dưng. Lòng chị đã nguội lạnh hẳn kể từ khi biết anh phản bội. Kể từ giờ phút này, chị sẽ chỉ cư xử như một người không có trái tim. Ra tòa, anh bảo: “Tôi có lỗi. Tòa cứ xử theo ý vợ tôi. Sao cũng được”. Chị lạnh lùng đề nghị: “Chia đôi mọi thứ. Anh ấy và con trai ở trên lầu. Tôi và con gái ở dưới nhà. Xây lối đi riêng, không ai làm phiền ai”.

Họ đã ly dị được hơn nửa năm. Cà Rốt và Củ Hành dần dà cũng quen cuộc sống chia đôi của bố mẹ. Bố thì dễ rồi. Nhà bố thường mở cửa rộng, Cà Rốt muốn lên lúc nào cũng được. Nhưng con bé không dám. Mẹ khe khắt lắm. Một lần thấy Cà Rốt lên nhà với bố, mẹ giận dữ quát ầm lên. Cà Rốt phải lủi thủi đi về trước ánh mắt buồn rầu của bố. Từ đó, nhà mẹ luôn đóng cửa. Cà Rốt và Củ Hành chỉ còn gặp nhau lúc đi nhà trẻ.

Cũng may là mẹ không đổi trường. Chứ nếu mẹ đổi, hai chị em sẽ lâm vào hoàn cảnh “gần nhà xa ngõ” cho xem. Thường lệ, bố đưa Củ Hành đi học muộn, nhưng luôn đó sớm nửa giờ. Bố xin cô giáo được gặp Cà Rốt. Ban đầu, cô giáo cũng lúng túng, khó xử vì như thế là sai quy định của trường. Nhưng nhìn ánh mắt van nài của bố, cô thấy tội.

Cô bảo: “Anh đừng gặp cháu lâu quá. Mười lăm phút được rồi”. Bố mừng rỡ, vâng dạ rối rít. Thế là hai bố con được gặp nhau trò chuyện mỗi ngày. Bố hay hỏi Cà Rốt: “Mẹ có khoẻ không? Tối mẹ có thức khuya không? Mẹ có hay khóc không?”. Rồi bố xoa nắn chân tay, ôm Cà Rốt vào lòng, hôn lên đôi má bầu bĩnh của con mà nước mắt ứa ra.
Bố dặn: “Đừng cho mẹ biết bố hay gặp con nhé”. Bố không dặn, Cà Rốt cũng giấu kín. Dại gì nói ra cho mẹ cấm nhỉ? Nó còn dặn ngược lại bố: “Bố nhớ đón Củ Hành trước khi mẹ đón con nhé. Để mẹ đừng thấy bố con mình gặp nhau”.

Bố lại chảy nước mắt. Chỉ mới nửa năm mà Cà Rốt đã “bà cụ non” như thế rồi sao? Bố hối hận quá.

Trưa hôm ấy, đột nhiên bố nhìn thấy mẹ ở ngã tư đường. Mẹ đang đứng mặc cả để mua trái cây, không nhìn thấy bố. Gương mặt mẹ trắng trẻo, ửng hồng dưới nắng. Chiếc áo màu tím và bờ vai quen thuộc làm lòng bố nhói đau. Lập tức, bố chạy xe lên vỉa hè, tấp vào sau một gốc cây, âm thầm nhìn mẹ. Khi mẹ đi rồi, bố vẫn đứng lặng nhìn theo đốm màu tím nhỏ dần rồi khuất hẳn.

Tự nhiên, bố mệt mỏi đến cực độ. Móc trong túi chiếc điện thoại di động, bố gọi về cơ quan, cáo ốm để xin nghỉ buổi chiều. Từ ngã tư gặp mẹ, bố đi lòng vòng, lòng vòng mãi dưới nắng rồi tấp vào một quán bia quen. Từng chai, từng chai, bố uống cạn.

Người chủ quán đến kéo ghế ngồi chung: “Sầu đời hả bạn? Để tôi uống cùng”. Không hiểu sao bố lại uống nhiều như vậy? Và nói nhiều nữa. Bố nói hết những ẩn ức trong lòng. Rằng bố yêu mẹ lắm. Từ khi mẹ ly dị bố, bố càng yêu mẹ hơn.

Nhưng bố cũng oán mẹ nhiều bằng bố yêu mẹ. Rằng sao mẹ sắt thép, cứng lòng như thế? Rằng tội nhân phạm tội trọng, khi hối lỗi còn được ân xá, mà mẹ thì kiên quyết chặt đứt đường về của bố. Rằng bố nhớ Cà Rốt biết bao. Bố thèm ăn cơm của mẹ nấu biết bao. Tại sao mẹ có thể quên đi những ngày hạnh phúc của mẹ và bố?

Tại sao mẹ chỉ nhớ tội lỗi xấu xa của bố mà quên những kỷ niệm đẹp bố từng làm?…

Càng nói, bố càng uống. Người chủ quán bỏ đi lúc nào, bố cũng không biết. Đèn đường lên lúc nào, bố cũng không hay. Bố quên luôn giờ đó Củ Hành. Mà bố đón làm sao được khi đã gục trên bàn ngủ thiếp thế kia?

Hai người ngồi đối diện trong quán cà phê quen thuộc. Chỗ ngồi và chiếc bàn cũng quen thuộc.

Anh hút thuốc liên tục. Chiếc gạt tàn dần đầy lên. Mấy lần chị suýt bảo anh ngưng hút, nhưng lại bặm môi im lặng. Bây giờ, anh muốn làm gì cứ làm, chị chẳng quan tâm. Nhưng khi anh cất tiếng, sự căng thẳng của chị chùng dần. Rồi nước mắt chị rớt xuống.

Anh bảo: “Anh vẫn lén gặp Cà Rốt mỗi chiều ở trường. Anh nhớ con lắm. Nhớ mùi mồ hôi của nó. Nhớ những câu hỏi vặn vẹo khiến anh điên đầu trước kia. Anh cũng nhớ em. Mỗi đêm, anh đều nằm áp tai xuống gạch, lắng nghe tiếng động ở dưới nhà để tưởng tượng em đang làm gì? Cà Rốt đang làm gì?”.

“Có hôm, anh ra cầu thang xoáy, áp tai vào vạch như một thằng ăn trộm, thèm nghe một tiếng em cười mà không được. Một lần, anh đang ngồi như thế thì Củ Hành thức dậy. Nó mò ra cầu thang xoáy và thấy anh ở đấy. Hai bố con anh đã ôm nhau ngồi rất lâu để chỉ nói về em và Cà Rốt. Củ Hành bảo: “Con ghét ly dị. Con nhớ mẹ và Cà Rốt. Con muốn uống sữa mẹ pha. Bố ơi, đừng chơi trò ly dị nữa nhé”.

“Đây là trò chơi hả em? Anh cũng ước nó chỉ là trò chơi để mình chấm dứt, không chơi nữa. Trò chơi gì mà tàn nhẫn quá, làm khổ cả bốn người? Em muốn anh phải làm gì bây giờ để được em tha thứ? Sao em lại giao Củ Hành cho anh mà không giữ cả hai đứa với nhau? Phải chăng em muốn anh nhìn rõ tội lỗi của mình? Rằng vì anh mà con cái phải mỗi đứa mỗi nơi?”.

“Anh nhìn rõ lắm rồi, em ơi. Nhất là đêm hôm qua, khi anh đứng nhìn hai đứa con mình ngủ trong giường. Em cho anh gửi Củ Hành lại.

Ngày mai, anh thuê người tới đập cầu thang xoáy bên ngoài, mở lại lối cầu thang bên trong. Em không muốn thấy mặt anh nữa thì để anh đi, miễn em được thoải mái. Miễn Cà Rốt và Củ Hành được sống bên nhau”. “Anh không đem theo một thứ gì cả, cũng không cần tiền. Khi hạnh phúc đã mất, tiền bạc, tài sản cũng thành vô nghĩa. Hôm nay, anh mời em ra đây chỉ để nói với em như thế mà thôi …”.

Nước mắt chị chảy tràn. Trên tất cả mọi điều, chị vẫn còn yêu anh lắm. Anh là người đàn ông duy nhất mà chị yêu. Xa anh, chị không chỉ hành hạ anh mà còn hành hạ chính mình. Chị biết chuyện anh gặp Cà Rốt mỗi ngày. Biết tất cả.
Trẻ con ngủ mớ thường nói ra hết những gì chúng cất trong lòng. Nửa đêm, Cà Rốt ôm cổ mẹ mà tưởng là bố, thủ thỉ: “Mẹ sửa bếp điện mãi mà không được, cứ bị giật hoài, bố ạ. Tội nghiệp mẹ nhỉ? Còn bố vá quần cho Củ Hành bị kim đâm vào tay phải không? Cũng tội nghiệp bố luôn. À, ngày mai khi bố đến, bố mua cho con que kem nhé. Con thèm ăn kem lắm, nhưng mẹ chẳng mua gì cả …”.

Rồi Cà Rốt lại nói, như nói với Củ Hành: “Ngày mai chị bảo mẹ pha sữa rồi đổ vào chai, đem đi cho Củ Hành nghe. Hay chị giấu mẹ, đổ sữa của chị vào chai cũng được. Chị uống mãi, chán lắm. Còn Củ hành lại thèm …”.

Càng nghe, chị càng xót. Chui đầu vào gối, chị cắn răng khóc rưng rức. Chị cũng nhớ Củ Hành, nhớ anh đến điên dại. Đêm nằm, chị cũng lắng nghe bước chân anh đi đi, lại lại trên lầu. Thỉnh thoảng, chị lại lục tủ lấy chiếc áo của anh ấp mặt vào và khóc thầm. Nghe tiếng anh ho, lòng chị nhói buốt

Nhìn đôi mắt thâm quầng của chị, mẹ lắc đầu: “Ghen có năm bảy đường ghen, nhưng ghen mà đày ải mình như mày, mẹ mới thấy có một. Nghe lời mẹ, tha lỗi cho chồng đi con. Tao nghe người ta bảo dạo này nó cũng sa sút tinh thần, sức khoẻ tồi tệ lắm …”.

Chị gắt: “Mẹ nói cứ như đùa. Đã ly dị rồi mà còn tha thứ nỗi gì. Mẹ đừng làm con rối tung lên nữa”.

Mẹ dỗi: “Vâng, tôi xin lỗi. Chuyện của chị tôi không có quyền xía vào. Nhưng tôi xót cho cháu tôi lắm. Chúng nó có lỗi gì mà phải xa bố, xa mẹ, sống mỗi đứa mỗi nơi chứ? Cứ ích kỷ, chỉ nghĩ đến mình thì đừng sinh chúng nó ra. Ngày trước ấy à? Tôi mà không tha thứ cho bố chị, giờ này không chừng chị sống với mẹ ghẻ, chứ không phải tôi đâu”.

Nghe mẹ nói mà chị lạnh cả người. Sao chị không nghĩ ra điều ấy nhỉ? Nếu …, nếu người đàn bà kia trở thành mẹ ghẻ của Củ Hành, chị biết làm thế nào? Chị không muốn điều ấy xảy ra. Không phải vì chị sợ bà mẹ ghẻ ấy không thương yêu Củ Hành. Cái chính là trong sâu thẳm tâm hồn, chị không muốn mất anh.

Mắt chị càng thâm quầng hơn vì những đêm mất ngủ. Chị hối hận vì đã quyết liệt ly dị chồng.

Anh lặng lẽ nhìn chị. Câu hỏi bật ra khiến anh cũng run rẩy cả người: “Em còn yêu anh không? Em thù ghét anh, ly dị anh, nhưng trong lòng em còn yêu thương anh chút nào không? Nếu còn, dù chỉ là sợi chỉ mong manh, anh cũng xin em cho anh một cơ hội để làm lại từ đầu. Anh ngàn lần cầu xin em …”.

Nước mắt nhòa nhạt, nghẹn cứng trong lồng ngực, chị cứ nức nở, nức nở mãi. Thế rồi, chị đặt bàn tay run rẩy của mình lên tay anh. Anh lặng người.

Ở nhà trẻ, chỉ còn Cà Rốt và Củ Hành chơi lò cò trên sân. Củ Hành bảo: “Hôm nay bố lại quên đón em rồi”. Cà Rốt cười: “Thì về với mẹ và chị . Càng sướng”. Củ Hành lại bảo: “Nhưng sao hôm nay mẹ cũng đó chị muộn thế?”. Cà Rốt tròn xoe mắt: “Ừ nhỉ”.

Hai đứa không chơi lò cò nữa, đứng gí mũi vào ô mắt cáo. Vừa lúc đó, những ánh đèn loang loáng rọi vào. Củ Hành reo: “Bố đến rồi”. Cà Rốt cũng reo: “Mẹ đến rồi”.

Bố và mẹ cùng dựng xe, bước nhanh đến chỗ hai đứa trẻ. Cà Rốt giật giật tay Củ Hành: “Nhìn kìa. Bố nắm tay mẹ”. Củ Hành toét miệng cười: “Em đã bảo mà. Chơi mãi trò ly dị chán lắm”..

Nguồn: Kho Truyện Hay

Tuấn lo lắng, vội gọi cho mẹ vợ hỏi liệu Hương xảy ra chuyện gì. Cuối cùng, mẹ vợ phát hiện ra thông tin: người yêu cũ của Hương bị ung thư

Hương về nhà như người mất hồn, chồng hỏi thế nào cô vẫn giữ im lặng không nói nửa lời.

Cô nhốt chặt mình trong phòng ngủ, Tuấn nghe được từng tiếng khóc nức nở vọng ra. Tuấn gọi cửa rất lâu, Hương gầm lên giận dữ từ bên trong: “Để cho em một mình”.

Tuấn sợ hãi, vội gọi cho mẹ vợ hỏi liệu có gì xảy ra với cô ấy. Bà cũng hốt hoảng, hai người liên lạc khắp nơi để tìm ra nguyên nhân. Cuối cùng, mẹ vợ phát hiện ra thông tin: người yêu cũ của Hương vừa được kết luận ung thư giai đoạn cuối, không tiếp nhận điều trị.

Tuấn lặng người đi vì bất ngờ vì thương tiếc cho một người con trai đương độ tuổi thanh xuân mà gặp phải căn bệnh quái ác. Tuấn để yên cho vợ với những cảm xúc đau xé lòng kia. Tuấn tự nhủ, ai trong hoàn cảnh của Hương cũng sẽ buồn, đau lòng hết.

Hương phản ứng như vậy có thể hiểu được. Tối đến, cánh cửa phòng ngủ mở ra. Cô phờ phạc, hốc hác xuất hiện. Tuấn vội hỏi han, động viên, an ủi Hương. Hương không đoái hoài, dắt xe ra ngoài. Biết cô sẽ đi đến đâu, nhưng Tuấn không ngăn cản.

Đêm ấy Hương không về nhà, điện thoại không liên lạc được. Nghĩ đến vợ mình đang ở cùng với một người yêu cũ, Tuấn chạnh lòng. Nhưng hoàn cảnh của Hưng đã bi đát lắm rồi, anh nghĩ mình cần rộng lòng hơn.

Sáng hôm sau, Tuấn vào viện thăm Hưng. Bước vào phòng bệnh, Tuấn nhìn thấy Hưng đang dẫy dũa với con đau và phải tiêm móc phin. Vợ anh như người mất hồn, mắt đỏ hoe vì khóc nhiều

Tuấn định bước đi nhưng lòng anh không cho phép mình làm vậy. Tuấn tiến sát bên giường, Hưng không nói được mà phải viết ra giấy mấy chữ xin lỗi nghuệch ngoạc.

Nhìn thấy Hưng như vậy, bản thân Tuấn không biết mình nên làm gì, trong lòng Tuấn suy nghĩ miên man. Tuấn và Hương đến với nhau sau khi Hương phản bội Hưng vì anh nghèo. Tuấn thừa biết Hương không yêu mình, nhưng anh vẫn chấp nhận vì anh yêu cô rất nhiều.

Cả căn phòng bệnh im lặng, không ai nói với ai câu nào. Đột nhiên, Hương quỳ xuống chân Tuấn xin anh tha thứ và đề nghị ly hôn. Cô nắm tay anh khóc thành tiếng: “Anh ơi, em muốn ly hôn. Em đã có lỗi lớn với Hưng, Hưng đang bệnh nặng và khó qua khỏi, em muốn ở bên chăm sóc anh những ngày cuối đời”. Hưng chỉ khua tay phản đối rồi ra hiệu cho Hương về.

Tuấn có nên chấp thuận gợi ý của Hương là được sống vui vẻ bên Hưng những ngày cuối đời.

Tuấn không ghen với người cũ của vợ, nhưng thời gian Hưng sống không còn dài, Tuấn có nên đồng ý nguyện vọng của Hương? Tuấn chấp nhận để cho Hương chăm sóc cho Hưng những ngày cuối đời nhưng Hương không muốn, cô không cho phép bản thân mình sống hạnh phúc khi người cũ đau khổ. Tuấn không biết mình nên làm gì cho phải?

Hôm đó Tú thấy trong người mệt mỏi, thấy ngay vỉ thuốc bổ vợ vẫn hay uống nghĩ là em uống cho khỏe nên Tú bóc luôn cho vào miệng. Vừa nuốt thì vợ anh hét lớn.

Tú và vợ kết hôn được nửa năm sau 1 năm tìm hiểu. Vợ chồng Tú còn trẻ nên chưa muốn có con ngay. Cũng định mua xong nhà rồi mới tính đến chuyện con cái. Tú là người đàn ông khá ấm áp, lúc nào anh cũng quan tâm đến cử chỉ cũng như tâm trạng của vợ.

Vợ anh cũng là một cô gái xinh xắn và ngoan ngoãn, Tú đã mất khá nhiều thời gian mới chinh phục được vợ. Cả hai vô cùng hòa hợp kể cả là chuyện cuộc sống lẫn chuyện chăn gối, duy chỉ có một điều. Mỗi lần ân ái, tuy dai sức nhưng vợ anh chỉ biết nằm im.

Khoảng 1 tháng gần đây, tối nào Tú cũng thấy vợ uống 3 viên thuốc bổ trước khi đi ngủ. Lạ là sau đó vợ chồng anh nếu có ân ái thì vợ cũng khá nhiệt tình đáp lại, cảm giác cũng hưng phấn hơn hẳn. Nghĩ chỉ là thuốc bổ thông thường vì công việc của vợ mệt mỏi nên anh cũng chẳng hỏi.

Hôm đó đi làm về mệt, dự án công ty chưa xong. Sẵn mấy vỉ thuốc bổ của vợ trên bàn Tú lấy uống luôn. Vừa nuốt thuốc khỏi miệng thì vợ anh hét lên. “Ôi anh đừng uống thuốc đó”. Nhưng thuốc đã kịp trôi xuống dưới và Tú lo lắng hỏi vợ “anh thấy em uống suốt mà tưởng thuốc bổ”.

Lúc này vợ anh mới phân trần.”Nó cũng là bổ nhưng là điều hòa kinh và làm tăng cảm giác hưng phấn chuyện ấy. Vì bác sĩ nói em có dấu hiệu mãn kinhsớm mà em sợ như vậy chúng mình sẽ có vấn đề. Cái này em nhờ bạn mua mãi mới được đấy”.

Tú nghe xong có phần hơi đau nhói trong tim, hóa ra việc ân ái với vợ lại khó khăn đến thế, thảo nào cô ấy chỉ biết nằm im để chịu trận. Nghĩ thương vợ nên Tú chỉ biết ôm vào lòng. Kể từ hôm đó, Tú cũng tìm hiểu thêm nhiều món ăn cũng như bài thuốc giúp vợ. Để vợ phải chịu đựng những điều đó thật tình Tú không đành lòng.

đăng bởi: phu nu to d.a.y…v.n.

Đến phút cuối thì chồng Lan cũng đã lộ bản chất. Bao nhiêu lời thề non hẹn biển trước kia với cô giờ đã tan theo mây khói mất rồi.

Lan cưới chồng được 4 năm nhưng vẫn chưa có con. Đi khám thì bác sĩ kết luận vấn đề nằm ở Lan. Nhưng Hiệp, chồng Lan vẫn một mực khuyên vợ cố gắng chạy chữa, cũng không phải không có cơ hội chỉ là duyên con chưa tới dù lòng Hiệp rất buồn. Lan là người còn đau đớn hơn nhưng những lời động viên của chồng cho cô động lực rất nhiều.

Lan và Hiệp yêu nhau 5 năm mới đi đến hôn nhân. 2 người lại có 3 năm yêu xa, cứ tưởng chừng sẽ đứt gánh nào ngờ, Hiệp – Lan thông báo tin cưới khiến cho bạn bè thân thiết cũng như bố mẹ đôi bên đều mừng. Niềm vui tưởng chừng nhân đôi nhưng bác sĩ lại tuyên bố Lan cực khó để có con khiến nhà chồng, chồng và nhất là Lan tổn thương ghê gớm.

Lan hiền lành, sống ngoan thảo nên bố mẹ chồng rất quý cô. Họ cũng đã tìm mọi cách để cho Lan đậu thai nhưng đều không thành công. Năm thứ 4, Hiệp không còn kiên nhẫn nữa, anh liên tục cáu gắt mỗi lần về nhà với vợ. Bữa cơm chung thưa dần, sự gẫn gũi thể xác cũng không còn nữa. Lan hiểu, Hiệp đã có nhân tình bên ngoài.

Nhưng cô chỉ nghĩ đó là cảm nắng, còn Hiệp vẫn sẽ quay về nếu một ngày Lan có bầu. Nhưng không, Hiệp gần như sa đà với tình trẻ, thậm chí còn quyết định ly hôn Lan để đến với tình mới. Bố mẹ chồng cũng bất lực vì không thể giúp đỡ Lan, họ càng không có cách nào bảo con trai bởi họ cũng mòn mỏi chờ mong một thằng cháu đích tôn.

Và cái ngày không mong muốn nhất cũng đến. Cô bồ thông báo có bầu, cả nhà chồng và Hiệp đều háo hức đón cô ta về nhà. Nhìn nhà chồng hân hoan dựng rạp cưới cho chồng. Lan chỉ lẳng lặng thu dọn đồ đạc rồi ra đi. Ngôi nhà này không còn chỗ cho cô nữa. Ra đến sân, bố mẹ chồng Lan níu tay Lan lại nói “ăn xong bữa cơm mừng cho nó rồi đi”.

Lan cười khẩy, cô không trách bố mẹ chồng chỉ thấy Hiệp đã thay đổi khiến cô buồn. Những lời thề non hẹn biển trước kia có lẽ Hiệp đã quên. Cô chỉ nói một câu “Ở đời ăn nhau là cái kết bố mẹ ạ, sống có phúc thì có phần thôi. Chào bố mẹ con đi”.

Câu nói của Lan khiến bố mẹ chồng, Hiệp và anh em họ hàng đang tất bật chuẩn bị đám cưới cho Hiệp ở đó cũng phải giật mình. Đúng như Lan nói “ở đời ăn nhau cái kết”, sẽ chẳng có ai biết được sau này chuyện gì xảy đến với bản thân. Cuộc đời vốn dĩ bất ngờ như vậy mà…

Nguồn : phunutoday.vn

Hồi mới sinh đứa con đầu lòng thì mọi chuyện còn đỡ, nhưng đến khi sinh xong đứa con thứ hai thì vợ tôi chẳng còn thiết tha gì đến chuyện chăn gối nữa.

Tôi có gạ gẫm thì cô ấy đều viện lý do mệt rồi không muốn, thậm chí nhiều lần cô ấy còn gắt lên.

Tôi năm nay 42 tuổi, vợ bằng tuổi tôi. Cuộc sống của vợ chồng tôi không vất vả như nhiều người, điều kiện kinh tế ổn, có nhà có xe riêng. Hai con trai đều chăm ngoan và học giỏi. Ấy thế nhưng đúng là được cái này thì mất cái kia vì tình cảm vợ chồng tôi không ổn, nói đúng ra thì tẻ nhạt.

Vợ chồng tôi yêu nhau 5 năm mới đi đến kết hôn, trong thời gian yêu nhau thì cô ấy cấm không cho tôi vượt quá giới hạn. Đến khi kết hôn rồi thì chuyện chăn gối cô ấy cũng chẳng chủ động mà lúc nào tôi muốn thì cô ấy cứ nằm im để tôi làm gì thì làm. Nhiều lúc tôi cũng mất hứng lắm nhưng không dám nói vì sợ vợ buồn. Tôi cứ cố gắng vì tin chắc rồi tình hình sẽ khá lên.

Hồi mới sinh đứa con đầu lòng thì mọi chuyện còn đỡ, nhưng đến khi sinh xong đứa con thứ hai thì vợ tôi chẳng còn thiết tha gì đến chuyện chăn gối nữa. Tôi có gạ gẫm thì cô ấy đều viện lý do mệt rồi không muốn, thậm chí nhiều lần cô ấy còn gắt lên: ” Em không có nhu cầu, hết ham muốn rồi. Anh đừng làm phiền em nữa” .

Lúc nghe vợ nói như vậy tôi thấy rất khó chịu, không phải là tôi ham hố chuyện ấy nhưng đó là cuộc sống vợ chồng đương nhiên. Tôi cảm thấy bị coi thường và mệt mỏi. Như người ta thì sinh xong vợ sợ chồng gái gú nên liên tục đổi mới chuyện chăn gối. Ấy thế mà vợ tôi thì lại chẳng thiết tha gì, hôn nhân mà như hai người dưng.

Không có tiếng nói chung nên tôi và vợ giận nhau đến cả tuần không chịu nói chuyện. Thật ra tôi vẫn rất yêu thương vợ con, chăm lo cho gia đình. Khổ nỗi là trong khi mình muốn lại không được vợ đáp ứng, mà đi công tác thì có rất nhiều cám dỗ xung quanh tôi. Dù đã 42 tuổi nhưng tôi còn phong độ và trẻ trung so với tuổi thực. Chính vì vậy mà có rất nhiều cô gái theo đuổi và quan tâm gần gũi với tôi. Tôi đã phải kìm lòng lắm mới không làm chuyện có lỗi với vợ.

Tôi cố tình nói với vợ về việc có cô này cô kia thích mình để vợ ghen mà lo giữ chồng. Thế nhưng vợ tôi chẳng thèm ghen hay có biểu hiện gì, như thể cô ấy không còn quan trọng việc tôi còn yêu cô ấy hay không, tôi liệu đã phản bội chưa?

Thậm chí đến khi chán nghe tôi nói thì cô ấy còn tỉnh bơ: “Nếu anh thích thì cứ ra ngoài giải quyết nhu cầu, em không cấm”. Tôi thật sự không biết phải làm sao nữa, nếu cứ tình trạng bị vợ “bỏ đói” thế này tôi sợ không kiềm chế được bản thân mà ra ngoài cặp bồ mất.

Tôi rất yêu vợ nhưng tôi là đàn ông, không được vợ đáp ứng chuyện chăn gối thì điều đương nhiên trong người khó chịu. Các bạn hãy cho tôi lời khuyên ngay lúc này đi. Tôi phải làm cách nào thì đời sống vợ chồng tôi mới quay lại như trước?

Nguồn : Phunusuckhoe.vn

Tôi đi làm về, gọi vợ, vợ đang tắm. Chiếc máy tính đang mở sẵn ở bàn, thỉnh thoảng lại hiện lên các tin nhắn trò chuyện. Đáng lẽ tôi không nên đọc, nhưng vì lúc đó tôi vừa cất cặp lên bàn thì dòng tin nhắn ấy đập vào mắt tôi. Hóa ra là vợ tôi đang tán chuyện với cô bạn thân thiết của cô ấy, nội dung từ đầu đến cuối là nói xấu và chê bai mẹ chồng.

Vợ tôi là gái thành phố, tôi xuất thân trai quê. Từ hồi yêu rồi cưới nhau, vợ tôi rất được lòng nhà chồng vì cô ấy xinh đẹp và nói năng vô cùng khéo léo. Mẹ tôi là người nhà quê, tính tình vốn rất dễ dãi và thật thà, đối với con dâu, bà cũng xem như con gái. Vợ tôi thường nói cô ấy hạnh phúc và may mắn vì có một bà mẹ chồng hiền lành thương con dâu như vậy. Thấy mẹ và vợ hòa hợp là niềm vui của bất cứ người đàn ông nào.

Mấy hôm trước, vợ tôi nói với tôi rằng cô ấy có mua một chiếc vòng ngọc trai tặng mẹ chồng nhân ngày 8/3. Chiếc vòng hơn ba triệu, không quá lớn với vợ tôi nhưng với mẹ thì là một món quà có giá trị. Cô ấy trách tôi là con trai mà vô tâm, lễ lạt đều không mua quà cho mẹ, giờ có cô ấy rồi, cô ấy sẽ thay tôi báo hiếu. Tôi nghe vợ nói mà lòng rưng rưng vì hạnh phúc.

Mẹ tôi ở quê nhận được quà, gọi điện nói vợ tôi mua quà nhiều tiền quá, tốn kém, thế nhưng tôi biết bà rất vui vì bà khoe “mấy bà hàng xóm nhìn mê tít, đều nói sẽ bảo con mình mua cho để mặc áo dài đeo cho sang con ạ”. Tôi nghĩ lại hồi tôi yêu vợ, bạn bè đều nói nên lấy người có xuất thân nhà quê giống mình cho dễ sống chứ gái thành phố tiểu thư, kiêu kì và đáo để lắm. Thật may tôi đã đi theo tiếng gọi của trái tim mình.

Vậy mà hôm nay tôi đọc được cô vợ của tôi đang nhắn gì cho bạn cô ấy thế này: “Các bà nhà quê ấy mà, chỉ cần ngọt nhạt vài câu, mua cho vài món quà mọn là quý con dâu như vàng mày ạ. Hôm qua tao mua cho bà ý cái vòng ngọc trai, loại rẻ nhất chỉ năm trăm nghìn thôi, nhưng tao bảo cô bán hàng cứ ghi giá ba triệu hai cho tao. Mẹ chồng tao nhận được quà kèm hóa đơn, cảm động phát khóc lên mày à. Nhưng tao nói thật, người nhà quê như bà đeo cái vòng năm trăm nghìn cũng là đẹp là sang rồi, mua quà đắt tiền làm gì cho phí ra”.

Không chỉ có thế, rất nhiều cuộc trò chuyện vào thời gian trước đó cô ấy còn hay nói xấu mẹ chồng, nào là nhà quê không sạch sẽ, nói chuyện bỗ bã sỗ sàng không tế nhị. Lại còn nói “chẳng qua vì lấy con bà nên phải gọi bà bằng mẹ chứ chẳng có chút tình cảm nào với mẹ chồng. Sau này mày lấy chồng phải học theo cách của tao, đố thằng chồng nào dám đối xử tệ với cô vợ hiếu thảo với mẹ mình như thế”.

Mỗi dòng tin nhắn, mỗi câu chữ cô ấy viết ra đều khiến tim tôi đau nhói vì tức giận. Hóa ra vợ tôi là một kẻ thảo mai như thế. Cô ấy coi thường mẹ chồng, coi thường nhà chồng. Trong lòng cô ấy chứa đầy sự khinh thị mỉa mai nhưng miệng thì toàn nói ra những lời dịu ngọt.

Không chỉ mẹ tôi thật thà bị những lời nói ngọt ngào của cô ấy lấy lòng mà chính tôi, dù là chồng, là người sống chung cũng không hề biết tâm địa vợ tôi thực chất không hề tử tế như cô ấy tỏ vẻ. Cứ nghĩ đến việc mẹ tôi thương yêu cô ấy như thế nào, xúc động vì sự quan tâm tình cảm của cô ấy như thế nào tôi lại càng căm ghét vợ.

Cô ấy hoàn toàn không cần phải làm như thế. Mẹ tôi suốt đời vất vả, chịu thương chịu khó, chưa bao giờ đòi hỏi mong chờ chồng con phải biếu cho cái này cái nọ. Bà cũng không phải vì con dâu quà cáp mà thương quý con dâu. Bản chất mẹ tôi vốn là người nhân hậu, dễ sống. Dù hoàn cảnh nhà tôi không dư giả gì nhưng trong làng có ai bệnh tật khó khăn, ai nghèo khó hoàn cảnh hơn mình bà đều bớt chút tiền để biếu để cho. Có người bà cho manh áo cũ, có người bà cho vài cân gạo. Với anh em hàng xóm, mẹ tôi chưa làm mất lòng ai bao giờ. Người ta còn nói “Phúc đức tại mẫu”, mẹ tôi đức độ nên để đức cho tôi gặp được một người vợ tốt, đẹp nết đẹp người. Rằng bà ăn ở hiền lành nên gặp được cô con dâu hiếu thảo. Nào tôi có ngờ đâu.

Mấy hôm nay, kể từ khi đọc được cuộc trò chuyện của vợ với bạn cô ấy, tôi còn không muốn mở miệng ra nói chuyện với vợ. Tôi có cảm giác những lời cô ấy nói không thật lòng, rằng miệng cô ấy nói thế thôi nhưng trong đầu cô ấy hoàn toàn nghĩ khác.

Vợ tôi đã mấy lần hỏi tôi có chuyện gì mà trầm lặng hơn ngày thường, tôi nói:“Anh có thằng đồng nghiệp luôn tỏ ra tử tế nhưng anh mới phát hiện ra tâm địa nó thực chất rất xấu xa, anh không biết có nên nói thẳng vào mặt nó không?”. Vợ tôi vừa nghe xong liền nói “Anh cứ nói thẳng vào mặt lão chứ sợ gì. Trần đợi này em sợ nhất những kẻ “miệng nam mô, bụng một bồ dao găm”. Tôi phải kìm chế lắm mới không nói thẳng vào mặt vợ là tôi thất vọng về cô ấy như thế nào.

Tôi đang băn khoăn không biết có nên “bóc phốt” vợ cho cô ấy xấu hổ hay không? Chỉ sợ nói ra chẳng giải quyết được gì mà sẽ khiến tình cảm vợ chồng sẽ trở nên xấu đi. Phải nói thêm là tình cảm vợ chồng tôi rất tốt, cho đến khi tôi đọc được cuộc trò chuyện đó. Chẳng lẽ vì hạnh phúc ấm êm của mình mà cứ vờ “có mắt như mù” nhìn cô ấy diễn kịch hay sao?

Lâm cưới Thùy được 7 năm nay, có hai đứa con trai kháu khỉnh. Thùy, vợ anh là một người phụ nữ duyên dáng và biết cách chăm lo gia đình. Bởi thế, đi đâu, làm gì lúc nào anh Lâm cũng đặt lợi ích của vợ con mình lên trên hết.

Sự khéo léo của Thùy khiến anh Lâm rất tự hào về vợ. Tuy anh không làm ra nhiều tiền nhưng Thùy vẫn một mực lấy và yêu anh cho đến tận bây giờ khiến anh càng thêm trân trọng vợ.

Chưa bao giờ anh nghĩ đến việc vợ ngoại tình. Kể cả khi hàng xóm ì xèo kể cho anh nhưng anh cũng gạt đi cho rằng đó là chuyện phi lý, là hành vi phá hoại gia đình mình.

Không ít lần anh kể với chị, chị cũng một mực phủ nhận, cho rằng đó là chuyện vô lý, đặt điều. “Em không bao giờ làm thế. Mà em khinh những kẻ dối trá lừa lọc. Với em anh là người đàn ông duy nhất. Người khác nói gì em chẳng quan tâm lắm đâu”.

Nghe chị nói anh rất xúc động, cảm thấy có lỗi với vợ vì lỡ nghi ngờ Thùy. Chỉ đến khi, chị hàng xóm đối diện nhà anh cho anh xem hình ảnh chị ta chụp bằng điện thoại, trên ban công gã hàng xóm bên cạnh có hai người đang quấn lấy nhau, và không khó để nhận ra bóng dáng của Thùy thì anh mới ngỡ ngàng.

Anh vốn là dân xây dựng nên mỗi tối về nhà anh rất mệt nhọc sau một ngày ở công trường. Ăn cơm xong, anh xem ti vi một lúc rồi đi ngủ sớm và thường ngủ rất say vì mệt. Một tuần anh chị chỉ “giao ban” khoảng 2 lần. Lần nào xong anh cũng vật ra ngủ như chết.

Chị thì những lúc bố con anh đã vào phòng ngủ còn tranh thủ rửa bát, giặt đồ, phơi quần áo. Đến lúc chị lên giường thì anh đã ngủ từ bao giờ. Anh biết là chị vất vả, đôi lúc cũng bảo chị đi ngủ sớm vì thương vợ nhưng chị bảo đó là trách nhiệm của vợ nên anh càng tự nhủ phải cố gắng kiếm tiền để chị đỡ vất vả.

Nhưng anh Lâm không ngờ một điều, chính lúc chị lên tầng thượng phơi đồ vào buổi tối cũng chính là lúc chị hẹn hò với gã trai bên cạnh.

Năm nay chị Thùy mới 35 tuổi, còn gã hàng xóm mới 30 lại còn độc thân. Tuy hơn nhau 5 tuổi nhưng chị Thùy trông còn trẻ lắm. Cái duyên của người phụ nữ có chồng khiến gã “phi công” lao vào như điếu đổ.

Hai nhà cạnh nhau, ban công cũng cạnh nhau chỉ ngăn bằng cái rào chắn ban công thâm thấp nên trèo qua rất dễ dàng. Thế là mỗi lần cảm thấy có hứng, hai người lại nhắn tin cho nhau hẹn lúc anh Lâm đã ngủ say để làm cái việc đồi bại ấy.

Bình thường, họ vào trong nhà nhưng những hôm trời mát mẻ, hàng xóm cũng đã đóng cửa ban công, đôi tình nhân vụng trộm lại mò ra ngoài ban công cho thay đổi không khí. Nhiều lúc Thùy cũng sợ, nhưng men tình lên cao khiến chị không kiềm chế nổi.

Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lộ ra, một lần chị hàng xóm đối diện hai nhà lên ban công cất quần áo vì đầu tối quên thì bắt gặp ngay cảnh không ngờ tới. Dưới ánh trăng sáng tỏ, chị Thùy đang run rẩy trong vòng tay của anh hàng xóm độc thân quên cả trời đất. Sẵn đang cầm điện thoại trong tay chị nhanh chóng chụp một bức hình rồi xuống ngay vì sợ họ phát hiện.

Nhìn bức hình trong chiếc máy điện thoại chồng đang cầm chị Thùy nước mắt lưng tròng quỳ xuống xin anh tha thứ. Chị bảo, do anh đi làm công trường mệt mỏi chị không dám đòi hỏi nhiều mà chị lại luôn có nhu cầu nên chị đã bị gã trai trẻ hàng xóm gạ tình. Chị nói chị vẫn rất yêu anh.

Tuy nhiên, khi nhìn bức ảnh trần trụi ấy, anh Lâm chỉ cảm thấy kinh tởm và không thể tha thứ.

Anh và chị đưa nhau ra tòa vào một chiều đông lạnh lẽo. Anh nhận nuôi hai đứa con và đưa chúng về sống với ông bà nội. Chị gật đầu đồng ý vì chính chị đã tạo nên lỗi lầm này.

Theo Lily/24h

Nhìn những hình ảnh trong camera ghi lại, tôi không tài nào tin nổi đó là sự thật, tôi không muốn mất chồng, càng không muốn mất gia đình này.

Tôi quen chồng trong một lần tình cờ đi chụp ảnh dạo cũng với hội giao lưu mẫu và phó nháy. Chồng tôi là người chụp còn tôi là mẫu. Nói thế cũng đủ hiểu, tôi có ngoại hình như nào. Nhưng không phải vì thế mà tôi kiêu kỳ hay chảnh chọe mà tôi được mọi người nhận xét là xinh và rất ngoan.

Anh cao ráo, đẹp trai, có nét gì đó lạnh lùng phong trần lại rất cuốn hút. Chụp ảnh chỉ là vui còn hiện anh đang làm giám đốc cho một công ty phần mềm. Ảnh anh chụp cho tôi chúng đều rất có hồn và rất đẹp, nó khác hẳn những người khác đã từng chụp. Dần dà, chúng tôi trở thành một cặp sau những lần trao đổi ảnh ấy. Nghiễm nhiên, anh chính thức trở thành phó nháy duy nhất của tôi và tôi cũng vậy.

Được 2 năm thì chúng tôi kết hôn. Hạnh phúc vỡ òa khi tôi sinh cho anh cậu con trai đầu lòng. Gia đình tôi nói chung là ấm êm, ở anh tôi chẳng có điểm gì phải chê cả cho đến một ngày.

Tôi có cô bạn thân tên Hoa, Hoa không quá xinh nhưng sắc sảo. Cuộc sống hôn nhân của Hoa gặp khá nhiều vấn đề vì Hoa không thể sinh con. Tôi cũng hay mời Hoa về nhà mình chơi, nói chuyện tâm sự thậm chí còn giới thiệu Hoa về chỗ công ty chồng tôi làm vì cô ấy muốn thay đổi môi trường khi chính thức trở về cuộc sống độc thân như trước đây.

Có người nói tôi “nối giáo cho giặc” nhưng tôi tin chồng sẽ không làm những điều khiến tôi buồn lòng. Bữa đó, xe tôi hỏng nên tôi mượn xe chồng để đi họp lớp với bạn. Đang lái xe thì bạn tôi nói tôi làm rơi bông tai, nhìn lên tôi gần như chết lặng vì nó rất quen thuộc với tôi. Nó chính là món quà sinh nhật tôi tặng Hoa 2 tháng trước.

Đau đớn, tôi lén lắp camera giấu kín trong ô tô chồng. 2 ngày sau, mọi sự vỡ lở, những gì tôi nhìn thấy như là tôi đang mơ vậy. Hoa và chồng tôi đã làm cái việc kinh tởm đó ngay trên chiếc ô tô này. Họ phản bội tôi, giấu diếm tôi. Tôi đem hình ảnh gửi cho Hoa thì cô ấy tuyên bố rằng đã trót thích chồng tôi, nhất định sẽ giành bằng được anh từ tay tôi.

Tôi phải làm sao bây giờ, tôi không muốn mất gia đình này, tôi vẫn còn quá yêu chồng. Xin cho tôi lời khuyên với.

Nguồn : Phunutoday.vn

Vừa lau cho chồng tôi vừa nhắc khéo anh “ăn vụng phải biết chùi mép” chứ nếu không thiên hạ lại nói tôi không biết cách chăm chồng.

Tôi, Loan và Thắng chơi thân với nhau từ những ngày học cấp 3. Nếu tôi nhẹ nhàng bao nhiêu thì Loan cá tính bấy nhiêu. Còn Thắng, anh đúng chuẩn mẫu đàn ông soái ca, đẹp trai, học giỏi, con nhà giàu. Tôi thích thầm Thắng từ lâu nhưng không dám nói cho đến khi cuối cấp 3, Thắng đột nhiên tỏ tình với tôi. Vậy là hai đứa từ đó trở thành một cặp.

4 năm đại học, tình yêu của chúng tôi vô cùng tốt đẹp và trong sáng. Dĩ nhiên luôn có sự tồn tại của Loan. Lắm lúc thấy Loan đi về lẻ bóng, tôi cũng bảo Loan kiếm ai đó để yêu cho bớt cô đơn. Bởi xét về ngoại hình, học thức thì Loan ăn đứt rất nhiều cô gái hiện đại.

Loan chỉ cười xòa bảo “có chàng hoàng tử tốt tính thì mày ẵm mất rồi còn đâu”. Tôi cứ nghĩ đó chỉ là lời trêu đùa. Rằng Loan đang khen Thắng như khen một người bạn chứ chẳng bao giờ nghĩ giữa họ có vấn đề gì.

Ra trường, vì tôi có bầu nên tôi và Thắng làm đám cưới luôn. Thực sự cuộc hôn nhân của tôi vô cùng viên mãn. Bạn bè dần lấy chồng chỉ còn mỗi Loan. Loan vẫn xinh đẹp, nóng bỏng và cá tính như ngày nào. Cô ấy cũng thường xuyên qua lại nhà tôi dùng cơm và chơi với các con tôi.

Ơn trời 6 năm sau, Loan cũng kết hôn, chồng của cô ấy là một người đàn ông đã từng có vợ và hiện đang sống cùng con trai riêng. Cũng chẳng biết Loan nghĩ gì nhưng thôi, miễn cô ấy cảm thấy hạnh phúc với hiện tại là được rồi.

Đúng ngày cưới Loan, cả nhà tôi đều rồng rắn kéo đến. Đang lúc hôn lễ sắp bắt đầu thì cả hội hôn nháo nhác không tìm thấy cô dâu đâu. Tôi cũng thấy Thắng bảo ra ngoài đi vệ sinh mà cả tiếng đồng hồ chưa thấy quay lại. Con tôi thì đang đói mà chẳng ai trông đồ để tôi đi lấy đồ ăn cho con cả.

Nhìn chồng và bạn thân vừa bước từ taxi xuống, tôi chết đứng thấy thứ nhơ nhớp đó vẫn còn dính trên môi anh.

Lúc đó tôi bế con ra ngoài cho con đi vệ sinh thì bất chợt thấy chồng và Loan cùng bước từ taxi xuống. Loan thì vội vàng chạy thẳng vào hội trường mà không nhìn thấy tôi. Còn chồng thì vẫn từ tốn đi đằng sau. Linh tính mách bảo điều chẳng hay, tôi tiến đến thì chết lặng thấy trên môi anh vẫn còn dính son, màu son mà chỉ có Loan mới thích dùng.

Tôi nén cơn giận, vừa lau cho chồng vừa nhắc khéo anh ăn vụng không biết chùi mép làm xấu mặt tôi. Anh cười ngượng nói chỉ gặp để ôn kỷ niệm cũ chứ thực chất cũng chẳng có gì. Tôi phân trần “ôn kỷ niệm gì mà phải đi taxi ra ngoài cả tiếng đồng hồ vậy, không bắt tại trận thì anh vẫn còn hùng hồn lắm”.

Thắng cứ nói tôi là ghen tuông linh tinh, giờ ai cũng có gia đình rồi huống chi chơi với nhau bao năm ai nỡ làm thế. Thà chồng cứ nhận là có gì đó còn hơn nói dối kiểu này. Sự việc cũng diễn ra vài ngày nhưng chẳng hiểu sao tôi vẫn thấy rất bức bối.

Tôi cũng gọi nói chuyện với Loan thì Loan cũng nói y như chồng tôi, cô ấy còn khoe những bức ảnh hạnh phúc với chồng trong tuần trăng mật. Thậm chí còn hé lộ rằng đã có tin vui. Đột nhiên trong đầu tôi lóe lên một ý nghĩ, đứa con đó là con của chồng Loan hay là của chồng tôi đây. Tôi thực sự rất bức bối và tức giận, tôi nên làm gì đây hả mọi người…

Theo phunutoday.vn

Các cô gáu nếu không muốn đau khổ, hôn nhân bất hạnh thì tuyệt đối đừng dính dáng vào 6 kiểu đàn ông mà phụ nữ nên tránh xa này. Nếu không sẽ giết chết hôn nhân, cả đời sống trong bế tắc đấy.

Phụ nữ ai cũng mong mình lấy được một người đàn ông tốt để khỏi phải lo nửa đời về sau, xong không phải ai cũng may mắn tìm được đức lang quân như ý. Vậy nên dưới đây sẽ rỉ tai các chị những kiểu đàn ông mà phụ nữ nên tránh xa để đỡ khổ một đời:

Vũ phu

Đàn bà sợ nhất là đàn ông vũ phu không biết trân trọng người đàn bà của cuộc đời mình. Phụ nữ may mắn thì chọn được chồng tốt, còn không thì phải sống cuộc đời bất hạnh. Quả thực, mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh. Có người thì hạnh phúc, sung sướng khi có người chồng tốt, biết yêu thương chăm sóc vợ con. Còn có người thì bị chồng bạo hành. Lấy phải đàn ông vũ phu như tự đào mồ chôn hôn nhân của mình. Thời nay có rất nhiều người vợ là nạn nhân của bạo lực gia đình. Vợ chồng có mâu thuẫn, bất đồng không thể giải quyết cũng thượng cẳng chân hạ cẳng tay, quen thì trở thành vấn nạn bạo lực gia đình. Đó là điều khiến bao nhiêu mái ấm tan tành, vợ hận chồng, con hận cha. Đàn ông kiểu này tốt nhất nên tránh xa.

Gia trưởng

Loại đàn ông này tuy không làm ảnh hưởng đến sức khỏe nhưng lại rất tổn hại tâm lí. Người đàn ông gia trưởng luôn coi mình là trung tâm của vũ trụ. Họ rất hay nóng tính và tự cho mình là đúng trong hầu hết trường hợp. Nếu có sai, anh ta vẫn cố cãi để không nhận phần thua thiệt về mình. Sống lâu với người đàn ông như vậy, người phụ nữ sẽ cảm thấy mất tự do, dễ chán đời và bị trầm cảm.

Hút thuốc lá

Đàn ông hút thuốc lá không chỉ ảnh hưởng đến mình mà còn nguy hại cho cả người bên cạnh nữa. Chưa kể, hút thuốc khiến hơi thở có mùi hôi mà chẳng cô vợ nào thích tiếp xúc với một ông chồng lúc nào cũng có mùi khó chịu.

Coi thường phụ nữ

Trong quan hệ tình yêu hay hôn nhân sự tôn trọng luôn phải được đặt lên hàng đầu, đàn ông mà thiếu đi sự tôn trọng bạn đời của mình thì cũng bằng không. Nếu người đàn ông thường xuyên nói những lời khó nghe, chê bai về ngoại hình hay sự hiểu biết của phụ nữ thì phải cân nhắc. Phụ nữ là để yêu thương. Phụ nữ không nên hạ thấp danh dự của mình để yêu một người đàn ông không hề tôn trọng mình.

Mê nhậu hơn mê vợ con

Ngoài thuốc lá thì rượu bia cũng là kẻ thù số 1 giết chết hạnh phúc gia đình. Có nhiều cặp vợ chồng tan vỡ cũng chỉ vì chồng ham nhậu hơn vợ con. Có đủ các lý do các quý ông đưa ra để ngụy biện cho việc nhậu nhẹt như công việc, xả stress…

Đàn bà có chồng bê tha nhậu nhẹt chẳng khác nào sống trong địa ngục. Mà cứ khuyên chồng thì bị chửi, thậm chí là ăn đánh, không nói thì không chịu được, có chồng mà cứ như không. Con cái, gia đình họ chẳng quan tâm, bạn nhậu là ưu tiên số 1.

Xem ngoại tình là chuyện bình thường

Đàn ông mà như thế này thì là loại bỏ đi, họ là người thiếu chung thủy và cũng là điều tối kỵ trong tình yêu. Ngoại tình một lần, chắc chắn sẽ tái phạm lần sau nếu như không có sự hối lỗi thật sự. Trong trường hợp hai người còn tình cảm, muốn gắn bó lâu dài, hai người cần nói chuyện rõ ràng. Nếu anh ta thật sự thay đổi và muốn sửa sai thì nên tha thứ. Còn nếu, họ không rút kinh nghiệm và tiếp tục thói trăng hoa thì tốt nhất bạn nên dừng lại trước khi trái tim tan nát vì đau khổ.

Trên đây là 6 kiểu đàn ông mà phụ nữ nên tránh xa, nên liệt vào “danh sách đen” đừng vội kết hôn hay tính chuyện lâu dài nếu không thay đổi được họ. Lao đầu vào như thiêu thân với những kiểu người này có ngày chuốt khổ vào thân.

Theo Webtretho

– Con cứ việc lên phòng mà nghỉ ngơi, để đây mẹ làm cho.
– Dạ thôi, con làm được mà.
Hôm đó, mẹ chồng nằng nặc ép Mai lên phòng nghỉ ngơi để tân hôn sớm với chồng cho bà mau có cháu bế. Được chồng yêu thương, chiều chuộng, bố mẹ chồng lại tâm lý, cô sung sướng, hạnh phúc, cứ nghĩ mình là nàng dâu may mắn nhất quả đất. Có ai đi lấy chồng mà chẳng phải động tay vào bất cứ việc gì, được ngủ nướng đến giữa trưa như cô đâu chứ.

Mai vừa đi lấy chồng được nửa năm thì cô tưởng như chết đi sống lại khi biết gia đình bị phá sản, phải bán hết nhà cửa đi cũng không đủ trả nợ, chốn chui chốn lủi vì sợ bị chủ nợ phát hiện ra. Thương bố mẹ nhưng chẳng biết phải làm sao vì tiền dành dụm bao lâu nay cô đã mang ra chi trả cho tuần trăng mật cả rồi. Mai ngỏ ý muốn gia đình chồng giúp nhưng chỉ nhận được câu trả lời ráo hoảnh của Long:
– Em nhìn xem, mình đi làm chỉ đủ ăn thì lấy tiền đâu mà cho bố mẹ em mượn. Em đi lấy chồng rồi mà còn lo chuyện bao đồng, rách việc.

Thương bố mẹ, Mai ốm liệt giường mất một tháng, người giảm 6kg, chỉ còn mỗi da bọc xương nhưng Long chẳng thèm hỏi han mà lạnh nhạt ra mặt.

Cô không thể lý giải nổi vì sao tất cả mọi người trong gia đình chồng lại thay đổi thái độ quá nhanh như vậy. Chỉ mới đây thôi, cô còn sung sướng, được chiều chuộng chẳng khác gì một bà hoàng nhưng giờ lại bị hắt hủi như người ở.
Đến bữa cơm, Mai ốm không lết xác xuống nhà nổi thì cũng chẳng ai thèm gọi hay để phần dù chỉ một miếng.

Vài hôm sau, lúc nửa đêm cô dậy đi lấy nước, ngang qua phòng mẹ chồng thì sững sờ khi nghe được câu chuyện của chồng và mẹ anh ấy:
– Con định tính thế nào đây?
– Nhà cô ta phá sản rồi, còn gì nữa đâu mà mình lợi dụng. Con sẽ nghĩ cách ly hôn.
– Ừ, lâu nay cứ phải hầu hạ nó mẹ cũng trướng mắt lắm rồi, con gái con đứa mà vừa lười lại suốt ngày chỉ lo ăn diện.

Không tin vào những gì mình vừa nghe thấy, tôi lao vào thét lên:
– Anh nói cái gì? Anh lấy tôi chỉ vì nhòm ngó vào gia sản của nhà tôi à?

Cứ tưởng anh sẽ phải run sợ hay lấp liếm giải thích, vậy mà không ngờ anh còn nhìn tôi rồi tuyên bố:
– Cô biết rồi thì tôi cũng không cần phải che dấu nữa, tiền hết thì tình cũng tan.

Phẫn uất quá, Mai ngã nhào ra đất rồi ngất đi. Lúc tỉnh dậy, cô thấy mình đang nằm trong bệnh viện, bác sĩ đứng bên cạnh tươi cười nói:
– Chúc mừng gia đình, cô ấy có thai được gần 2 tháng rồi.

Mai chẳng biết cô nên vui hay nên buồn nữa, cứ đưa tay xuống xoa nhẹ vào bụng mình. Cô mong sự xuất hiện của đứa con sẽ cứu vãn mọi thứ, để chồng cô suy nghĩ lại.

Về nhà, Mai cười tươi nhận bát canh gà từ tay chị chồng vì thấy họ lại tử tế với mình:
– Em ăn đi, bổ lắm đấy.

Nghĩ đến con, Mai ăn một mạch hết bát canh nhưng một lúc sau cô thấy bụng đau quằn quại, Long và chị anh ta đứng bên cạnh bảo nhau:
– Cứ giải quyết xong đứa bé đã.
– Cái gì? Các người… làm gì con tôi?
– Tôi vừa pha thuốc phá thai vào bát canh của cô đấy.

Ngay đêm đó, họ đưa Mai vào viện vì sợ nhỡ cô chết luôn ở nhà rồi bỏ mặc ở đó với vài bộ quần áo. Mai tỉnh dậy trong đau đớn, uất hận đến nỗi phát điên đã từng nghĩ đến chuyện tự tử để kết thúc mọi thứ. Một người họ hàng vô tình biết hoàn cảnh của Mai nên đã giúp đỡ cô chữa bệnh trầm cảm suốt 3 tháng liền. Khi đã bình tĩnh, cô quyết định phải làm lại từ đầu để trả thù những con người ác độc kia.

Mai tính toán rồi bán hết 3 chỉ vàng hồi môn vẫn lén giấu trong người để nhập một lô quần áo về bán online. Ngày nào cô cũng phải đi giao hàng từ sáng sớm tới nửa đêm, vất vả, tủi cực lắm. Với ngoại hình sẵn có và cái duyên bán hàng, việc làm ăn của cô ngày càng thuận lợi. Sau hơn một năm, cô đã thuê được một cửa hàng mặt phố để mở shop thời trang.

Về phần Long, đuổi được Mai ra khỏi nhà, Long sung sướng đón ngay ả bồ mới tán tỉnh được gần 2 tháng trước. Sẵn có tí tiền trong tay, cả Long và vợ mới đều lao thân vào mấy cuộc chơi ở các vũ trường, quán bar. Long tin tưởng vợ và giao hết tiền trong nhà cho cô quản lý mà đâu có ngờ cô ta âm mưu chiếm hết rồi bỏ đi theo trai chỉ sau 3 năm lấy nhau. Suy sụp, Long đâm ra cờ bạc, gái gú, chỉ sau vài lần đánh bạc, mọi tài sản đều không cánh mà bay, anh bị bọn cho vay nặng lãi truy lùng khắp nơi, sống chẳng yên thân.

5 năm trôi qua, Mai chễm chệ ngồi trên vị trí bà chủ của một chuỗi cửa hàng thời trang. Cô dư tiền trả nợ cho bố mẹ và tích cóp vốn liếng cho bản thân. Ngoài 30 tuổi, trông cô còn xinh đẹp, quyến rũ hơn gấp mấy lần gái đôi mươi. Không ít anh chàng độc thân, quyến rũ bủa vây lấy Mai như một con mồi béo bở, bất chấp mọi cách để được lấy cô làm vợ.
Từng một lần vấp ngã, Mai chẳng đủ can đảm để đặt niềm tin vào bất cứ gã đàn ông nào nữa. Cô mãn nguyện với cuộc sống độc thân của mình hiện tại, chỉ cần có bố mẹ bên cạnh là đủ.

Một lần, qua người bạn Mai tình cờ biết được Long đang rao bán căn nhà cũ ngày xưa với giá rẻ như bèo. Cô tìm hiểu thì mới biết anh đang nợ ngập đầu và phải bán gấp để lấy tiền trả nợ.

Sáng đó, một chiếc xe sang trọng, bóng loáng dừng trước cổng khiến Long run sợ vì cứ nghĩ xã hội đen lại tới. Nào ngờ chỉ vài giây sau, mặt anh tái dại khi thấy Mai bước xuống, đầy vẻ sang trọng, quý phái:
– Anh bất ngờ lắm phải không? Chắc anh không ngờ được người đàn bà đã từng bị cả gia đình anh ép phá thai đến phát điên giờ lại thế này nhỉ?
– Anh xin lỗi… chuyện ngày xưa qua rồi, giờ anh hối hận lắm.
– Tôi không đến đây để trả thù mà đến để mua căn nhà của anh đây.

Nhìn thấy tiền, mắt Long sáng lên.
– Sang tên căn nhà này cho tôi, anh bán 2 tỷ, tôi cho thêm hẳn 50 triệu đấy, cầm lấy tiền mà cút đi.
– Ôi… cảm ơn em.

Nhìn cảnh cả nhà chồng cũ phải ký vào giấy bán nhà rồi lủi thủi đi khỏi, Mai thấy lòng mình nhẹ nhõm. Bấy lâu nay cô cứ sống trong sự thù hận, căm ghét nhưng giờ thì như trút được gánh nặng. Cô tin ở đời có luật nhân quả, ai gieo nhân nào thì sẽ phải gặt quả ấy thôi.

Phụ nữ ngoại tình luôn được đánh giá nguy hiểm hơn đàn ông. Bởi lẽ phụ nữ sống rất cảm tính, họ sẵn sàng đánh đổi mọi thứ chạy theo tình yêu…

Dưới đây là những dấu hiệu tố cáo phụ nữ ngoại tình đàn ông cần lưu ý

Làm dáng, chăm sóc bản thân bất ngờ

Nếu một ngày bạn nhận ra vợ mình bỗng dưng chú ý chăm chút ngoại hình hơn. Cô ấy ăn diện hơn, đầu tư váy áo, đầu tóc, thường xuyên đứng trước gương ngắm vuốt rồi cười một mình thì nên đề cao cảnh giác nhé, rất có thể nàng đang mơ mộng tới một người đàn ông khác đấy.

Những thói quen hàng ngày bị đảo lộn

Mọi khi nàng rất hay gọi điện rủ bạn cùng đi ăn trưa, giờ thì nàng để cho bạn tự do. Có khi nàng còn chủ động gọi cho bạn vào trước đó: “Hôm nay anh chủ động đi ăn đi nhé, em muốn tranh thủ đi siêu thị mua mấy thứ”. Và sau đó nàng sẽ rất yên tâm vì đã “thu xếp” ổn thỏa với bạn để đi ăn với bồ.

Cô ấy tỏ ra không cần bạn nữa và thường xuyên có nhiều bí mật

Thử nhớ lại xem đã bao lâu rồi cô ấy không than thở với bạn về chuyện công việc, chuyện đồng nghiệp, hay chuyện bạn bè? Cô ấy không còn nói chuyện hay tâm sự tình cảm với bạn. Rất có thể cô ấy đã có một chỗ dựa tinh thần khác. Đặc biệt, cô ấy trở nên có nhiều điều che giấu và khó hiểu như đi sang phòng khác khi nghe điện thoại, hoặc bỗng nhiên cài mật khẩu ở điện thoại và máy tính riêng… chắc hẳn cô ấy có điều gì đó không muốn cho bạn biết.

Thường xuyên cáu gắt và tỏ ra không được hạnh phúc

Khi cô ấy không còn yêu bạn nữa, xung đột giữa hai vợ chồng tăng. Có khi từ những chuyện vớ vẩn nào đó cũng có thể là cái cớ để cô ấy trách móc, than phiền về bạn. Cô ấy sẽ chỉ trích thậm tệ ngay cả với những sai lầm nhỏ bé nhất và tỏ ra bạn là người không mang lại hạnh phúc mà cô ấy muốn.

Thói quen với điện thoại

Cô ấy thường xuyên gọi và trả lời điện thoại hơn nữa còn có vẻ mờ ám nhưng không phải là trước đây cũng vậy mà khoảng thời gian gần đây bạn mới thấy có vẻ lạ lùng vậy thôi. Khi gọi điện thoại hoặc nhắn tin thì bạn hỏi có vẻ khó chịu hoặc ấp úng, lúng túng với câu trả lời của mình. Lúc nào cô ấy ôm khư khư cái điện thoại, cô ấy có thể cài password và rất khó chịu khi bạn cầm vào máy của cô ấy.

Thoái thác chuyện yêu

Phụ nữ thường chỉ tự nguyện làm chuyện ấy với người cô ấy yêu thương, nhung nhớ. Chính vì thế, nếu vợ của bạn đột ngột kiếm có thoái thác chuyện yêu hết lần này đến lần khác thì bạn cần đề cao cảnh giác nhé. Rất có thể, nàng đang mơ mộng chuyện ấy với một người đàn ông khác không phải là bạn đâu.

Theo giadinhhiendai

Cái này là nghiên cứu kết luận hẳn hoi! Vậy nên các ông chồng dành nhiều thời gian để làm việc nhà nhé. Không chỉ đỡ đần giúp vợ mà còn tốt cho con cái của mình đấy.

Thực tế đã chứng minh trí thông minh của con, ngoài do gen của bố mẹ còn phụ thuộc cách bố mẹ dạy con, sự tương tác thường xuyên của bố mẹ dành cho con và nỗ lực của chính con nữa.

Mới đây, một nghiên cứu của các nhà khoa học đã chỉ ra rằng sự thông minh của con còn chịu ảnh hưởng bởi người bố chăm chỉ, thường xuyên làm việc nhà.

Nghe thật là lạ nhưng các nhà khoa học Nga, các nhà nghiên cứu tâm lý trẻ em đã tìm hiểu, nghiên cứu suốt một thời gian dài và phát hiện rằng người bố chăm chỉ, có trách nhiệm, chăm làm việc nhà sẽ nuôi dạy con cái thông minh gấp 3 lần những đứa trẻ cùng trang lứa khác.

Các nhà nghiên cứu đã tiến hành cuộc kiểm tra ở 100 trẻ từ 3 đến 5 tuổi và tách các bé thành 2 nhóm riêng biệt được nuôi dạy theo hai cách khác nhau: nhóm 1 gồm trẻ sống trong gia đình có bố lười biếng, nhóm 2 gồm trẻ sống trong gia đình có bố đảm đang, chăm chỉ. 1 năm sau đó, các nhà nghiên cứu bắt đầu kiểm tra và đánh giá kết quả.

Theo đó, sau khi cho 2 nhóm trẻ chơi cùng 1 trò chơi để đánh giá điểm IQ của các bé. Kết quả là 80% trẻ ở nhóm 2 hoàn thành xuất sắc trò chơi, trong khi ở nhóm 1, chỉ có 40% trẻ hoàn thành. Với kết quả này, các nhà khoa học giải thích rằng, trẻ em dù gần gũi với mẹ nhưng lại dễ học tập mọi việc từ bố. Càng gần gũi con, làm những việc hay trước mặt con sẽ làm tăng khả năng học hỏi, tìm tòi, sáng tạo của con. Những người đàn ông chăm chỉ, chăm làm việc nhà sẽ có xu hướng cùng vợ dạy dỗ con cái kĩ lưỡng hơn.

Các ông chồng thấy chưa? Chồng chăm làm việc nhà vừa giúp vợ thảnh thơi lại tốt cho trí tuệ con nữa đó. Nhiều lợi ích vô cùng.
Theo cá nhân mình quan sát thì khi ông xã mình dọn nhà, vào bếp, bé Tin Tin 2 tuổi nhà mình thường có những biểu hiện sau:

– Rất hào hứng với công việc nhà, thích quan sát những gì bố làm.

– Thường xuyên đặt cho bố nhiều câu hỏi.

– Bé thích cùng bố làm việc nhà.

– Bé có ý thức hơn với việc nhà, thích tự làm nhiều việc.

– Bé thích được bố hướng dẫn làm việc và nhớ điều này rất lâu.

– Bé ghi nhớ các việc bố làm và thấy rất hứng thú.

Yêu nhau hơn 2 năm thì Trang và Tùng quyết định “về chung một nhà”. Những tưởng cuộc sống sau khi cưới của đôi vợ chồng son sẽ tràn ngập màu hồng nhưng nào ngờ bi kịch lại ập đến!

Tuần trăng mật ấy, vợ chồng Tùng cùng nhau đi du lịch Phú Quốc nhưng đen đủi sao trên đường ra sân bay, xe ô tô chở hai người gặp tai nạn. Tùng may mắn chỉ bị thương nhẹ nhưng vợ anh, đôi chân của cô đã bị liệt…

Nhìn Trang khóc ngất đi trong bệnh viện mà Tùng chỉ biết ôm chặt lấy cô. Lau những giọt nước mắt trên má vợ, anh nghẹn ngào:

– Không sao, từ giờ anh sẽ làm đôi chân của em nhé. Có anh ở đây rồi, có anh ở đây rồi…

Nhờ có chồng bên cạnh động viên mà Trang mới không nghĩ quẩn. Kể từ đó, cô kiên cường dùng thuốc và tập vật lý trị liệu theo đúng chỉ dẫn của bác sĩ.

Lo vợ không đi được, ở nhà một mình có việc cần lại không biết nhờ cậy ai, Tùng nghỉ hẳn việc ở công ty, chuyển sang kinh doanh online để có thêm thời gian chăm sóc cô. Mặc dù cuộc sống vất vả hơn thật, nhiều lúc phải nai lưng ra trả nợ nhưng anh không vì thế mà buồn phiền.

Ngày cưới, khi được bố mẹ vợ trao tay Trang cho mình, Tùng đã hứa với họ cả đời sẽ chăm sóc cô chu đáo, bất kể khỏe mạnh hay ốm đau. Giờ là lúc vợ cần anh nhất, anh không thể bỏ mặc cô được.

Mặc dù nhà ngoại nhiều lần gọi điện bảo Tùng đưa Trang về cho họ chăm sóc nhưng anh nhất quyết không nghe, anh chỉ cười bảo bố mẹ vợ:

– Bố mẹ đừng lo, cả đời này con sẽ có trách nhiệm với cô ấy.

Cứ vậy, thấm thoắt 3 năm từ sau vụ tai nạn, Trang vẫn chỉ có thể nằm một chỗ, đôi chân cô chưa có cảm giác gì dù tập luyện hàng ngày đều đặn. Tùng buồn lắm, mặc dù yêu vợ rất nhiều nhưng nhìn tình cảnh cô như vậy khiến anh không khỏi chán nản, mệt mỏi.

Bản thân Trang cũng vậy, không ít lần cô nén nước mắt, khuyên chồng nên ly dị mình mà tìm hạnh phúc mới nhưng anh không đồng ý. Cô biết anh chung thủy nhưng cứ thế này thì khổ cho anh…

Hôm ấy, Tùng buồn quá mới đi uống rượu một mình. Không biết anh đã uống bao nhiêu chén nhưng khi đứng lên thì trời đã tối mịt, bản thân cũng chuếnh choáng say đến mức không thể lái xe mà phải bắt taxi về.

Nhìn thấy vợ nằm trên giường, chẳng hiểu sao nước mắt Tùng cứ thể chảy dài. Thế rồi anh lao vào ôm chầm cô, hôn lấy hôn để. Trong men say, Tùng điên cuồng chiếm đoạt vợ để bù đắp cho quãng thời gian 3 năm qua. Đêm ấy, anh chiếm lấy cô những 2 lần.

Trang thấy chồng như vậy thì cũng không nói gì. Cô giơ tay ôm lấy anh, nước mắt cũng lăn dài.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, nhớ đến hành động hôm qua của mình mà Tùng lại tự vả vào mặt mấy cái. Anh luôn mồm xin lỗi vợ:

– Xin lỗi em, anh… anh là thằng chồng khốn nạn.

– Không, anh không có lỗi gì cả. Anh biết không, hôm qua lúc anh làm chuyện đấy với em. Em thấy chân mình hình như bắt đầu có cảm giác rồi…

– Thật ư? Em nói thật ư?

– Vâng, e có cảm giác thật, hơi tê tê anh ạ. Hay tí nữa anh thử đưa em đi khám bác sĩ xem sao.

Thế là sáng hôm ấy, Tùng vội vàng đưa vợ đi kiểm tra. Quả đúng như lời Trang nói, bác sĩ cho biết chân cô đang có dấu hiệu hồi phục tích cực, cứ đà này thì chỉ khoảng cuối năm là Trang có thể đứng lên đi lại được.

Khỏi phải nói đôi vợ chồng trẻ mừng thế nào khi nghe tin ấy. Tùng là đàn ông mà cứ khóc nức nở lên như một đứa trẻ. Còn Trang, cô ôm lấy chặt lấy chồng, thầm cảm ơn ông trời đã ban tặng cho cô một người đàn ông tuyệt vời như thế!

Trước khi kết hôn, có người từng nói với Trang: “Vợ chồng như đôi chim trong rừng, rừng mà cháy thì mỗi con bay về một hướng”. Nhưng không, trong “đám cháy” ấy, Tùng đã không bỏ mặc cô mà kề vai, sát cánh, cùng cô “bay” chung một đường.

Dựa đầu vào lòng chồng, Trang thủ thỉ:

– Cảm ơn anh, cảm ơn anh đã xuất hiện trong cuộc đời em…

Hôn nhân gắn liền với tì.nh d.ục. Bởi thế có một thực tế khá buồn là thời gian sẽ làm cho mọi thứ nhàm chán hơn, kể cả tì.nh d.ục nếu không được chăm chút. Tần suất quan hệ tình d.ục rõ ràng thay đổi theo thời gian kết hôn. Con cái, trách nhiệm gia đình, kinh tế… trở thành những thứ áp lực chi phối bạn trong cuộc sống, khiến bạn không còn tâm trí để tận hưởng tình d.ục như ngày còn là vợ chồng son.

Dưới đây là những giai đoạn tình d.ục mà hầu như cặp vợ chồng nào cũng đều trải qua. Chắc chắn, bạn sẽ thấy bóng dáng của vợ chồng mình ở đó:

1. Tình d.ục mặn nồng

Đây là giai đoạn sau khi cưới, hai vợ chồng còn son rỗi. Nó đúng là khoảng thời gian mật ngọt khi đôi bên có thể khám phá và trải nghiệm mọi điều tuyệt vời nhất của tình d.ục.

2. Tình d.ục nghĩa vụ

Sau khi kết hôn một thời gian, chuyện chăn gối trở nên thường xuyên hơn nhưng rõ ràng, lâu dần nó trở thành một nghĩa vụ. Bạn có suy nghĩ trong đầu là mình đã kết hôn và đáp ứng nhu cầu chăn gối của người kia là chuyện phải làm. Vì thế, có nhiều khi bạn lên giường với tâm thế của việc đang làm tròn vai trò chứ không phải vì đam mê. Tì.nh d.ục giai đoạn này trở thành một thói quen, một nghĩa vụ.

3. Làm “chuyện ấy” để… có con

Chuyện sinh con là việc đương nhiên phải làm sau khi kết hôn. Và có một giai đoạn, mục đích của những lần chăn gối không còn phải vì nhu cầu, ham muốn thể xác mà vì mục tiêu có con. Hai bạn nỗ lực, tính toán mọi thứ để thành công trong sứ mệnh cao cả này.

4. “Yêu” trong thời kì vợ mang thai

Trong giai đoạn này, cả hai vợ chồng đều cần phải kiêng khem khá nhiều để không làm ảnh hưởng tới đứa bé trong bụng. Dù có trải nghiệm cảm giác thú vị này thì cả hai vợ chồng đều cần phải cẩn trọng hết mức.

5. Quan hệ sau khi sinh

Sẽ có khoảng thời gian cả hai vợ chồng ước ao con ngủ ngon lành, say giấc nồng để hai vợ chồng có thể thân mật “vụng trộm” bên cạnh. Cảm giác giai đoạn này khá thú vị vì nó giống như yêu lại từ đầu.

6. T.ình d.ục theo “lịch cố định”

Đây là kiểu t.ình d.ục theo lịch trình. Nó gần như là một “nghi thức” được áp dụng vào các ngày kỉ niệm, sinh nhật, ngày lễ… Sau các hoạt động ban ngày, hầu như buổi tối cặp vợ chồng nào cũng phải “tặng quà” cho nhau theo cách này.

Để có được những thứ mình muốn, cô gái sẵn sàng phản bội chồng sắp cưới để ngủ cùng trai lạ khiến dân mạng bức xúc thay.

Thực tế để có được hạnh phúc lâu bền, tình yêu cần có một sự cân xứng nhất định giữa hai bên về cả kinh tế lẫn ngoại hình. Tuy nhiên trong cuộc sống cũng không thiếu những “đôi đũa lệch” vẫn đứng cạnh nhau. Để rồi lại phải đi đến một kết thúc không được đẹp.

Giống như trong câu chuyện dưới đây khi chàng trai nhận ra vợ sắp cưới của mình ngủ cùng người khác chỉ vì anh không đáp ứng được nhu cầu vật chất cho vợ tương lai của mình.



Không quên an ủi chồng sắp cưới.

Đọc những dòng tin nhắn chia sẻ của chàng trai cứ ngỡ đây là câu chuyện đùa. Đặc biệt khi cô gái biết chồng phát hiện mình ngủ với người khác vẫn bình thản nhắn tin: Vợ có tất cả, vợ sẽ về với chồng. Cố lên!”.



Tội nghiệp chàng trai



Đoạn tin nhắn hiện đang được cư dân mạng chia sẻ.

Dù chưa rõ thực hư nhưng sau khi đăng tải, chia sẻ của chàng trai ngay lập tức nhận được sự quan tâm của đông đảo cộng đồng mạng. Hầu hết những bình luận đều lên tiếng chỉ trích người vợ sắp cưới khi bán rẻ nhân cách, tình yêu chỉ vì tiền bạc, vật chất.

“Chỉ vì vật chất mà bán rẻ nhân cách thế vậy có xứng đáng được tha thứ không. Nếu chuyện này đúng là có thật, mình nghĩ nên chia tay cho nhanh”, nick name Bi Nguyễn bình luận.



Cặp đôi sắp về chung một nhà.

Cùng quan điểm, nick name Thủy Nấm chia sẻ: “Tại sao lại phải làm như thế nhỉ? Người đàn bà tồi tệ hám của tham lam vì tình yêu của mình mà đi ngủ vs thằng khác? Chỉ là cái vỏ bọc biện minh cho sự tham lam của mình. Còn anh chồng thì hèn hạ ngay cả tình yêu – người mình yêu làm nhục mình như thế mà vẫn chịu.”

Bên cạnh đó cũng có những ý kiến cho rằng không nên chỉ trách cô gái.“Chuyện thì chỉ người trong cuộc hiểu. Cuộc sống ra sao tự họ quyết thôi. Cơ mà là đàn ông thì phải có trí mà đi làm ăn kiếm tiền lăn lội đủ khả năng đáp ứng người yêu thì cưới, chứ còn chưa đủ mà đã cưới thì mấy đôi mà lành lặn được qua cái vấn đề kinh tế”, bạn Thái Hoàng cảm nhận.

Nguồn: we25

Author Name

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.